Mọi người vẫn nghĩ làm bác sĩ thì oai phong, cao quý lắm, nhưng thực ra không phải vậy. Ngoài mấy vị chuyên gia già cả thỉnh thoảng mới khám bệnh, phần lớn bác sĩ trẻ đều phải trực đêm, tăng ca liên miên.
Người trẻ thường dễ ngủ, vì thế họ hình thành một thói quen bất di bất dịch: chỉ cần tan làm về nhà, lo xong việc cần làm là lập tức chui tọt vào chăn, kiểu “cuộn kén ngủ” bất chấp ngày đêm.
Ngoài ra, bí quyết sinh tồn quan trọng nhất chính là tranh thủ chợp mắt, nghỉ ngơi bất cứ khi nào có thể, đặc biệt là lúc trực đêm.
Tô Liên Y cũng không ngoại lệ.
Đây là giấc ngủ ngon đầu tiên suốt bao năm qua của nàng, ngon đến mức chẳng mơ mộng gì, chỉ muốn tận hưởng sự yên bình hiếm có này.
Trong sân bắt đầu vang lên tiếng ồn ào, có người đang luyện võ, quyền cước mạnh mẽ, từng chiêu từng thức phát ra âm thanh vun vút, nghe vừa dứt khoát vừa khí thế khiến người khác phải nể phục, nhưng cũng không quá chói tai.
Tô Liên Y nghiến răng, kéo chăn trùm kín đầu, quyết không để ai phá giấc ngủ quý giá, rồi tiếp tục ngủ say sưa.
Những người luyện võ thường thích dậy sớm tập quyền cước, đó cũng là thói quen của Đại Hổ. Nhưng từ khi đến thôn Tô Gia, để che giấu thân phận, hắn ngoài việc thỉnh thoảng lén lên núi vắng luyện công thì chưa từng để lộ võ nghệ ở bất kỳ thời gian hay địa điểm nào. Bây giờ đã thỏa thuận rõ ràng với Tô Liên Y, hắn cuối cùng cũng có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-danh-y/2769090/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.