-- Đúng là người trong Huyền môn có khác.
… Không biết nếu như sau này hai người họ nhận ra ấn tượng ban đầu của nhau hoàn toàn sai lầm thì sẽ là có biểu hiện như thế nào?
Có điều nếu có ngày đó thì cũng là chuyện sau này.
“Được rồi.” Tô Tái Tái vỗ vỗ tay, nhìn hai người cười nói: “Chúng ta đi, đi lên lầu.”
Đi nào.
Bách Trúc cầm máy quay phim, đi theo sau lưng hai người, bước vào trong thang máy.
Đứng ở trong thang máy, Tô Tái Tái kể sơ tình huống cho Ngô Lục Lục nghe, vừa mới nói xong thì cửa thang máy đã kêu “Ting!” một tiếng và mở ra.
-- Tổ chương trình Huyền Linh Sư, đã tới rồi.
------
Sau khi mở ra một hồi lâu, cửa thang máy vẫn giữ nguyên như thế chứ không đóng lại, thậm chí cũng chẳng phát ra tiếng cảnh báo vì để cửa mở quá lâu, giống như đang yên lặng chờ bọn họ ra khỏi thang máy vậy.
Mà bên ngoài thang máy thì tối om như mực, hoàn toàn không có một chút ánh sáng nào.
Nó khiến người ta có một loại ảo giác như thể chỉ cần bước ra khỏi thang máy là sẽ bước vào một thế giới khác ấy.
“Đi… đi thôi.” Ngô Lục Lục nuốt một ngụm nước miếng, lại hít sâu một hơi, sau đó mới nắm chặt cây kiếm gỗ đào dè dặt bước ra khỏi thang máy.
Bách Trúc cũng theo sát phía sau ông ấy.
Nhưng ngay lúc anh ấy vừa bước ra khỏi thang máy thì màn ảnh đột nhiên nhiễu sóng trong giây lát.
Tuy sự việc chỉ diễn ra trong tích tắc và rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2789079/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.