… Cuối cùng ông ấy cũng nhận ra Tô Tái Tái không phải một cô bé đáng thương “chỉ ăn nổi bánh bao”.
Ông ấy vừa dứt lời, Tô Tái Tái lập tức híp mắt cười, gật đầu bảo: “Dạ, cảm ơn thầy Nghiêm, thầy đúng là người tốt.”
Tóm lại thì, tuy có chút khúc chiết, nhưng cuối cùng ba viện đã đạt thành chung nhận thức.
Người duy nhất không có phần hẳn là Cổ Võ Viện nhỉ?
Thế nhưng, mấy hôm sau, vào cuối tuần…
Tô Tái Tái vừa bước ra khỏi ký túc xá thì lại chạm mặt với Tiền Nguyên Nguyên đã lâu không gặp…
Và trên tay anh ấy lúc này là hai bịch bánh bao to bự.
Vừa thấy Tô Tái Tái, Tiền Nguyên Nguyên lập tức bước phăm phăm tới, đưa hai bịch bánh bao tới trước mặt Tô Tái Tái, nghiêm túc nói: “Tôi nghe nói cô thích bánh bao nên mua tặng cô nè.”
Tô Tái Tái không nhận, hết cúi đầu nhìn bịch bánh bao lại ngẩng mặt lên nhìn anh ấy.
Có vẻ Tiền Nguyên Nguyên đã nhìn thấy sự khó hiểu hiện trên mặt cô nên mở miệng giải thích: “Tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện.”
“Giúp?” Tô Tái Tái hỏi: “Anh nói trước là chuyện gì đi đã.”
Tiền Nguyên Nguyên nhìn Tô Tái Tái, chân thành cầu xin: “Nhờ cô đánh tôi.”
“?” Tô Tái Tái.
… Biến thái!
Người giấy nhỏ đang ngồi trong mũ trùm gào lên, đồng thời chuẩn bị leo ra ngoài đập Tiền Nguyên Nguyên một trận trước.
Nếu như không phải là sợ người giấy nhỏ rút kiếm ra chém thì Tô Tái Tái cũng đang có ý định ‘đứng hóng chuyện không chê chuyện lớn’.
Cũng may
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2789110/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.