“Thầy Chu, bộ bác mới dắt đàn anh Thẩm đi cấy mạ về ạ?” Tô Tái Tái đứng tại chỗ, chờ hai người đến gần mới hỏi đùa.
Thẩm An cười khổ lắc đầu.
Nhà họ Thẩm không phải hạng xoàng ở thủ đô, Thẩm An là cậu chủ của nhà họ Thẩm thì làm gì biết làm những thứ này.
Thậm chí trước khi vào cấp ba anh ấy cũng chưa từng vào phòng bếp nhà mình lần nào.
Ai mà biết sau khi đi theo thầy Chu, anh ấy chẳng những phải học cách phân biệt ngũ cốc mà còn phải học cả cách cấy mạ nữa.
So với học sinh đang cười khổ, Chu Phổ lại cười “ha ha” thật to, bộ dáng này của ông ấy hoàn toàn khác hẳn với phong cách nhã nhặn gò bó bình thường, ngược lại có cảm giác thả lỏng và thư thái hơn nhiều.
“Cũng xem như là cấy mạ đó cháu.” Chu Phổ vừa dẫn Tô Tái Tái đi đến nhà của Nghiêm Thanh vừa nói chuyện phiếm với cô: “Bác có mua một miếng đất, đang tính dùng nó làm vườn dược liệu và trồng một ít cây thuốc bình thường hay dùng trong đó, sau này có rảnh rỗi thì dẫn học sinh tới học nhận diện cây thuốc luôn, vừa có thể dùng chế thuốc vừa có thể dùng để dạy học, một công đôi việc.”
“Vâng.” Tô Tái Tái gật đầu, sau đó lấy một cái túi vải bố nhỏ đưa cho ông ấy: “Vậy cháu tặng bác cái này.”
Chờ Chu Phổ nhận lấy xong thì cô mới bổ sung: “Nếu trồng ra được thì hai ta chia phần, bác ba cháu bảy.”
“Là gì thế?” Chu Phổ tò mò mở túi vải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2789111/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.