“Ừ.” Tô Tái Tái tùy ý đáp một tiếng, liếc mắt nhìn vết kiếm trên người ác quỷ đoạt xá, sau khi cảm nhận được kiếm khí thuộc về ông cụ Tô còn sót lại trên đó, cô mở miệng nói tiếp: “Tôi cũng không ngờ tới ông lại là con chó mất chủ chạy thoát được khỏi tay của sư phụ luôn đấy.
Như thế lại càng tốt, bây giờ tôi mà giải quyết ông thì xem như là thanh toán chuyện nội bộ của sư môn rồi nhỉ?”
Nói xong, Tô Tái Tái khoái chí vỗ tay một cái, khẽ nghiêng đầu nhìn về phía ác quỷ đoạt xá rồi mỉm cười.
Ác quỷ đoạt xá cười lạnh một tiếng: "Tôi quyết định rồi, tôi không cần cô làm đỉnh lô cho tôi nữa, tôi muốn khiến cô phải “sống” như thằng cha của tên nhóc này!”
Nó nhấc cánh tay đang ôm Phụng Cảnh đang rũ đầu lên, nói tiếp: “Sau đó thì g**t ch*t thằng anh trai của nó!"
Trong lúc ác quỷ đoạt xá đang nói, Tô Tái Tái vẫn đứng yên lắng nghe, không hề ngắt lời nó.
Chờ đến khi nó thao thao bất tuyệt nói xong, cô mới cười nói: “Tới bây giờ rồi mà ông vẫn còn chưa nhận ra sao?... Phụng Cảnh trong tay ông ấy.”
Tô Tái Tái chỉ vào Phụng Cảnh nói: “Cậu bé vẫn luôn bất tỉnh, nhưng ông thì lại không nhập vào được, ông không hề cảm thấy kỳ lạ sao?”
Ác quỷ đoạt xá thoáng sửng sốt, mất một lúc sau mới tỉnh táo lại, bấy giờ nó mới chợt nhận ra có gì đó không đúng, nó lập tức quay ngoắt đầu nhìn “Phụng Cảnh” trong tay.
Giây tiếp theo, “Phụng Cảnh” vốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2795240/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.