Kim Doanh Doanh biết thân phận của mình khó giấu được lâu, nhưng không ngờ Thôi Chiêu Chiêu lại đã sớm nhìn thấu mọi chuyện. Đêm xuống, bên ngoài khách đ**m vang lên tiếng binh giáp va chạm rền vang, nàng lập tức cảnh giác đẩy cửa sổ nhìn ra. Chỉ thấy quân Xích Hoàng đã bao vây khách đ**m nghiêm ngặt, đến một giọt nước cũng không lọt. Phó tướng Tô nương cao giọng tuyên bố lý do:
"Hôm nay có mật thám trà trộn vào Túc Phương thành, ta phụng lệnh công chúa, đến đây tra xét mọi người." Khách đ**m này vốn không có khách vãng lai nào khác. Gần đây Hàn Châu vừa nổi binh đao, thương nhân bình thường đâu dám bén mảng đến đây buôn bán. Bởi thế, cả khách đ**m rộng lớn chỉ có hơn trăm người từ thương hội Tứ Phương, đều là tiểu nhị. Ý của Tô nương rất rõ, mật thám đang ẩn thân trong đám tiểu nhị này. A Thành nghe vậy, cảm thấy có gì đó không đúng. Đám tiểu nhị này hắn đều rõ, tuyệt đối không thể là mật thám. Sau khi đến nơi, hắn còn cho gọi thêm tiểu nhị từ ngoài thành vào nghỉ ngơi cùng, trong đó có cả Lý Cầm - thị nữ thân cận của Cửu cô nương, từ nhỏ đã theo bên người nàng, làm sao có thể là gian tế? Trực giác mách bảo A Thành rằng chuyện này có điều bất ổn. "Tô tướng quân, ngài xem, chúng ta đều là người một nhà," A Thành nở nụ cười cầu hòa, "Tuyệt đối không thể có mật thám." "Thám tử đã nói, mật thám đang ẩn trong đám người các ngươi. Tra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-thu-mong-luu-dien-truong-ngung/2855316/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.