Giang Vụ Oanh "ưm" một tiếng như vừa tỉnh giấc, vội vàng quay lưng lại nói: "Để... để tôi tự làm."
Bạc Lan Huyền rất ít khi không nghe lời cậu, nhưng lần này lại khác thường, hắn xoay vai cậu lại, giúp cậu mặc váy.
Giang Vụ Oanh nhiều lần muốn thoát khỏi sự kiềm chế, nhưng sức lực của cậu không sánh được với Bạc Lan Huyền, không những không thoát được mà còn khiến Alpha kia giữ chặt eo cậu, cảnh cáo đầy mờ ám: "Bé cưng, đừng động."
Giang Vụ Oanh hoàn toàn không dám nhúc nhích, mặc cho Bạc Lan Huyền mặc đồ, chải tóc, đeo khuyên tai cho cậu, sau đó còn ngồi xuống xỏ đôi ủng nhỏ cho cậu.
Mãi mới xong, cả người cậu đỏ ửng lên như một chú thỏ chín tới.
Bạc Lan Huyền thấy mọi thứ đã sẵn sàng có thể xuất phát, vừa định bế người ra ngoài thì thấy Giang Vụ Oanh đưa tay lên, không hề nhẹ nhàng mà xoa xoa môi mình mấy cái.
Bạc Lan Huyền vội vàng bắt lấy cổ tay cậu, nhíu mày hỏi: "Sao lại xoa mạnh thế, không đau à?"
Giang Vụ Oanh thản nhiên nói: "Môi không có màu."
Ở Đại Lương, Tiểu Quân hậu sẽ dùng đầu trâm nhỏ lấy một chút son phấn, hòa với nước rồi thoa lên môi, cậu dùng rất ít, không phải để làm đẹp. Bạc Lan Huyền tò mò hỏi lý do, Giang Vụ Oanh trả lời rằng sắc mặt mình không tốt, thoa một chút trông sẽ không quá nhợt nhạt.
Thật ra dù thể chất cậu yếu ớt nhưng môi lại đầy đặn hồng hào, không hề nhợt nhạt, Bạc Lan Huyền cũng đã nói với cậu như vậy, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thieu-gia-gia-la-tho-o-om-yeu-van-nguoi-me/2721039/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.