Nhưng ngay sau khi Vãm Tình tỉnh táo lại thì Kiều Tân Phàm lại trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
“Vụ án của Liêm hạo đã được phán quyết, tự ông ấy thừa nhận hành vi tham ô.”
“Mẹ của Tuyết Dao không chịu nổi áp lực, bất ngờ bị xuất huyết não, đã đưa vào bệnh viện cấp cứu.”
“Tòa án phán Tuyết Dao không hề có liên quan đến vụ tham ô, không tịch thu toàn bộ tài sản của nhà họ Liêm.”
Vãn Tình nghe xong từng câu từng câu của Kiều Tân Phàm, cô khẩn trương vàbối rối ngồi bật dậy, vội vàng chuẩn bị gọi điện thoại cho Tuyết Dao,nhưng lại bị Kiều Tân Phàm chặn lại.
“Đi thay quần áo đi, chúng ta đến bệnh viện.”
Vãn Tình gật đầu rồi vội vàng đứng dậy thay quần áo. Trên đường đi, cô vàanh không hề nói với nhau câu nào, hiển nhiên là anh hiểu được sự lolắng của cô.
Hy vọng mẹ của Tuyết Dao sẽ không sao, Vãn Tình cầunguyện từ trong sâu thẳm lòng mình. Nhưng khi vừa đến cửa phòng bệnh, cô lập tức biết được kết quả, nhất thời trở nên sững sờ.
Bác sỹ và y tá bình tĩnh an ủi, còn người phụ nữ với khuôn mặt tái nhợt đang nằmtrên giường bệnh kia sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, bên cạnh là bóngdáng Tuyết Dao tuy khóc không thành tiếng nhưng hai đầu vai cô ấy vẫnđang run rẩy. Lòng Vãn Tình cũng cảm thấy đau đớn vì cảnh tan cửa nátnhà đang diễn ra trước mắt cô.
Kiều Tân Phàm nhẹ nhàng vỗ hai vai Vãn Tình, cô xoay đầu nhìn anh, gật nhẹ đầu. Lúc này e là chỉ có mộtmình cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-van-tinh-thien/156097/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.