Đúng thế, bất cứ ai có suy nghĩ bình thường đều sẽ hiểu rằng gả cho anh trai của tình địch là một chuyện rất không bình thường.
“Hai người?”
Suy nghĩ trong mắt Liêm Tuyết Dao thể hiện rất rõ ràng.
“Chúng tôi là thật lòng.”
Kiều Tân Phàm nghiêm túc bổ sung, Vãn Tình cũng mỉm cười. Liêm Tuyết Dao lúc này mới nhẹ nhàng thở phào:
“Không cần quan tâm đến thứ cặn bã đó, hai người nhất định phải hạnh phúc, nhất định phải sống tốt hơn bọn họ.”
Tuyết Dao xoay sang vừa vặn nhìn thấy bàn tay Kiều Tân Phàm phủ lên đầu vaiVãn Tình, cô không khỏi vui vẻ tươi cười, rồ lại nhìn Kiều Tân Phàm,hiển nhiên trong lòng cô càng thêm sùng bái, nhưng vẫn hơi nghi hoặcnói:
“Lai Tuyết vậy mà lại có một người anh xuất sắc thế này.”
Kiều Tân Phàm chỉ cười nhạt, anh hoàn toàn không hề tức giận. Hai tay VãnTình nâng lên nắm lấy bàn tay đang đặt trên đầu vai cô của Kiều Tân Phàm một cách rất tự nhiên. Trong mắt Tuyết Dao thì đây chính là dáng vẻ chú chim non nép vào người.
“Được rồi, bệnh nhân à, không cần tiễn mình nữa, mình có tay có chân, khi nào về đến nhà thì sẽ báo cho cậu.”
Nói xong, Tuyết Dao nhanh nhẹn kéo hành lý đi ra khỏi bệnh viện. Vãn Tìnhnhìn thấy dáng vẻ tiêu sái bước đi của Tuyết Dao, cô bất giác mỉm cười.
“Tuyết Dao thẳng tính, nhưng thật ra là một người rất tốt.”
Ở trong thang máy, Vãn Tình không khỏi giải thích cho Tuyết Dao, cô rấtsợ Kiều Tân Phàm sẽ xem Tuyết Dao là một cô gái bạo lực, thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-van-tinh-thien/156122/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.