Khi Vãn Tình quay vềnhà họ Kiều đã là mười giờ mười lăm phút, không còn sớm nữa, nhưng cũngkhông tính là quá muộn, cô không biết là Kiều Tân Phàm đã về nhà chưa,đang định gọi điện thoại cho anh thì dáng người đang bơi qua bơi lạitrong hồ bơi đã thu hút ánh nhìn của cô.
Kiều Tân Phàm dường nhưrất vui vẻ, lại như đang phát tiết, bơi qua bơi lại như một con cá. Anhkhông đội nón bơi, mái tóc đen ướt đẫm, thắt lưng săn chắc của anh lộ ra không khỏi khiến người khác mê muội.
Đột nhiên như ý thức đượctiếng bước chân, Kiều tân Phàm bỗng nổi lên mặt nước, khuôn mặt anh vốnlạnh lùng, xa cách nháy mắt đã hoàn toàn thay đổi.
Lúc này, VãnTình đang dừng chân đứng bên thành hồ, dáng người cô cao gầy dưới ánhđèn, lộ ra khuôn mặt lỏ nhắn, tinh xảo mà dịu dàng.
“Vãn Tình, em về rồi!”
Kiều Tân Phàm không để ý đến cơ thể anh lộ ra nam tính, mê người đến thế nào, anh nhanh chóng bơi lại gần cô.
Da anh cũng không quá đen, nhưng cũng không phải kiểu trắng bệch thiếu sức sống, mà ngược lại mang một màu nâu bóng loáng, mạnh khỏe.
“Ừm, anh về bao giờ vậy?”
Vãn Tình đứng bên cạnh hồ nhìn anh bơi lại gần. Trên mặt Kiều Tân Phàm vẫncòn dính bọt nươc, làm cho anh thoạt nhìn rất gợi cảm, khỏe mạnh, dángngười anh tuấn của anh tỏa ra khí chất trưởng thành, mà không thiếu sựdịu dàng khiến Vãn Tình không khỏi ngồi chồm hổm xuống, nhìn chằm chằmanh.
“Về được nửa tiếng rồi, lại phát hiện bà xã còn về trễ hơn anh, cho nên anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thinh-ha-van-tinh-thien/156148/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.