Ngọc Đàn Thu là tiệm may lớn nhất trong Tu Chân giới.
Y phục người, yêu, thậm chí cả quỷ, bọn họ đều nhận làm.
Y phục may ra từng món đều tinh xảo vô cùng, dĩ nhiên giá cả cũng không hề rẻ.
Cũng không phải chưa từng có người đến đó học lén, nhưng vừa lén lút đến gần phòng may, nhìn thấy thợ may một cái, ai nấy đều sợ đến mức bỏ chạy mất dép.
Trong cửa tiệm ấy, trừ chưởng quầy và người tiếp khách là người sống, còn lại những kẻ làm thợ may đều là "bóng".
Người của Ngọc Đàn Thu nói, những thợ may ấy đều là ảnh nô, tức là bóng của các nàng Chức Nữ từ Thiên giới hạ phàm.
Chức Nữ lo lắng người phàm không có áo mới mà mặc, liền phát đại nguyện: phải may đủ muôn muôn vàn vạn bộ y phục cho người trần, để ai ai cũng có áo mặc, khi ấy công đức viên mãn mới có thể quay lại Thiên đình.
Nghe qua... liền biết là lời hư cấu do Ngọc Đàn Thu tự tâng bốc mình.
Khả năng cao những bóng kia vốn là bóng của các thợ may lừng danh qua các đời, tuy chủ thân đã khuất, nhưng bóng lại si mê kim chỉ vải vóc, tháng năm tích tụ, rốt cuộc hóa thành ảnh nô trú ngụ trong tiệm may.
Yến Phi Độ thích tìm Ngọc Đàn Thu may y phục, một là vì tay nghề đối phương quả thực cao minh, hai là bởi đối phương không phải người sống, thanh tĩnh.
Ảnh nô của Ngọc Đàn Thu thường đến đúng giờ vào lúc thần thời. Khi rối gỗ ra mở cửa, Hàn Giang Tuyết cũng tò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777137/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.