Sau một thời gian Hàn Giang Tuyết ở lại Đào Hoa Lạc, thân thể của Yến Phi Độ đã hoàn toàn hồi phục, đầu óc cũng dần minh mẫn trở lại.
Dạo gần đây, ngoài luyện kiếm tu hành, thời gian còn lại hắn đều lặng lẽ tra xét chuyện làm sao để Hàn Giang Tuyết quay về được.
Vì chuyện này quá mức đặc biệt, cho nên dù có dò hỏi người khác, hắn cũng vô cùng cẩn trọng.
Thế nhưng phần lớn các sư huynh đều chưa từng nghe qua đến việc này, ngay cả sư phụ cũng quả quyết nói rằng: Chuyện ấy thuộc về tiên vực, không thể cưỡng cầu.
Khi Yến Phi Độ còn đang lo lắng, thì Hàn Giang Tuyết lúc nào cũng nói chẳng sao cả, y chỉ cần học giỏi kiếm là có thể về được.
Mỗi ngày thỏ con đều rời nhà từ sớm đến tối mịt mới về, chẳng khác nào đi làm công.
Yến Phi Độ còn thấy một chuyện rất kỳ quặc, đó là... tư thế thỏ con nằm ngủ trên người hắn cực kỳ thành thạo, cứ như thể từ lâu đã quen cuộn tròn nằm bên người ai đó vậy.
Hoàn toàn chẳng chút sợ sệt, trái lại còn rất thoải mái, nên mới nói, thỏ con này hẳn là đã quen có người bầu bạn rồi.
Một đêm nọ, thỏ con nói mớ trong giấc mơ.
"Tiên nhân à... rảnh thì lại giã bánh nếp cho ngài nhé... đợi trăng lên rồi giã..."
Yến Phi Độ lập tức mở bừng mắt, cả đêm ấy không sao chợp mắt nổi.
Tiên nhân kia... là ai?
Còn có đôi khi, thỏ con sẽ lớn tiếng thì thầm những lời bí mật: "Hắc hắc, ngươi thật là dễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777192/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.