"Ta lập tức tưới nước cho huynh!"
Hàn Giang Tuyết nghiêm túc "rửa cằm" cho sư huynh, một chút nước tất nhiên không đủ, thế là y lại xuống núi mấy lượt, coi như rèn luyện thân thể đi!
Hàn Giang Tuyết chợt nhớ tới Khúc Hoài Viễn, may mà lão sư là Thổ Địa công, chớp mắt là đến tận đỉnh núi, đúng là tiện vô cùng!
Đợi tưới nước xong, Hàn Giang Tuyết lau mồ hôi trên trán: "Đại thụ sư huynh! Còn chỗ nào chưa rửa sạch không?"
『Sạch lắm rồi, cảm ơn ngươi, thỏ con. Ngươi có thể gọi ta là Xuân Thu.』
Xuân Thu sư huynh? Hàn Giang Tuyết nghĩ bụng, nếu mình đổi tên thành Hàn Đông Tuyết, chẳng phải vừa khéo đối xứng với tên của Xuân Thu sư huynh sao!
"Xuân Thu sư huynh, nguyên thân của huynh mỗi ngày đều phải rửa cằm à? May mà còn có lão sư, bằng không thì phải làm sao giờ?"
Xuân Thu: ...
『Ta cũng đâu phải lúc nào cũng cần rửa cằm, lão sư của ngươi chẳng qua là thường đến trò chuyện với ta thôi.』
"Xuân Thu sư huynh, huynh trước kia có phải vẫn luôn ngủ say không? Lão sư nói, nếu ta tu Nhân Kiếm được coi là tạm ổn, thì sư huynh mới gọi ta lên đây."
Hàn Giang Tuyết cúi đầu nhìn tay mình, giờ đây khi luận kiếm cùng Cửu Ly sư huynh, y đã không còn bị chấn đến nứt cổ tay nữa, xem như đã tiến bộ rồi phải không?
『Ta quả thực từng ngủ say, mãi đến ngày hôm đó đất trời chấn động, kiếm tâm của ngươi ấm áp như lửa trong đêm đen... khi ấy ta mới tỉnh lại.』
A! Đây là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777193/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.