"Một, hai, ba, bốn!"
Sáng sớm tinh mơ, thỏ con đang nằm trên hành lang cố gắng vươn hai móng lên trời, sau vài lần vung mạnh, cái bụng tròn trịa bỗng co rút hết sức lại, cuối cùng cũng làm được thêm một lần ngồi dậy thỏ con nữa!
"Ha! Lần thứ năm trăm rồi!"
Hàn Giang Tuyết ngồi bệt trên sàn gỗ, thở hồng hộc, cầm khăn khô bên cạnh lau mồ hôi trên trán.
Dạo gần đây tuy chưa thể vận dụng linh lực, nhưng chỉ cần cơ thể có thể cử động, là y liền bắt đầu rèn luyện ngay.
Bài luyện hằng ngày nhất định phải làm, dù có ai giám sát hay không, Hàn Giang Tuyết cũng tuyệt đối không lười biếng.
Tập xong kéo giãn cơ thể, thỏ con lại nhặt cành hoa lên, tiếp tục luyện tập kiếm pháp mà Xuân Thu sư huynh đã truyền dạy.
Trong móng thỏ của Hàn Giang Tuyết vẫn cầm cành hoa mà y từng dùng để đánh tan thiên lôi, đó là vật Xuân Thu sư huynh tặng y, tuyệt đối không thể làm mất!
Vung xong kiếm rồi, Hàn Giang Tuyết vẫn chưa thấy Yến Phi Độ quay về.
Sáng nay hình như hắn đã ra ngoài, y còn tưởng hắn đi đọc sách hay làm việc gì đó, vậy mà giờ vẫn chưa thấy về?
Thỏ con cất cành hoa cho cẩn thận, ở đây y có một cái tủ nhỏ riêng, bên trong để đầy những chiếc ô đỏ tí hon và đôi guốc gỗ nhỏ dùng khi trời mưa, đều do Yến Phi Độ chuẩn bị cho y.
Cất đồ xong, Hàn Giang Tuyết quyết định ra ngoài dạo một vòng, nếu tiện đường ngang qua nhà ăn thì tiện tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777198/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.