Yến Phi Độ đưa Hàn Giang Tuyết trở về quan trọ nơi đang tạm trú.
Triệu Túc Lam ở phòng đối diện, nhưng rõ ràng vẫn chưa quay lại.
Vừa về đến phòng, thỏ con liền ra hiệu bảo Yến Phi Độ mau mau ngồi xuống bên cửa sổ.
Yến Phi Độ nghe lời, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Hôm nay trời đẹp, ánh nắng rực rỡ, chiếu sáng rõ nét từng sợi tóc, từng đường nét trên khuôn mặt Yến Phi Độ.
Thỏ con nhảy lên bậu cửa sổ, bắt đầu... quan sát kỹ lưỡng!
Hàn Giang Tuyết ngẩng đầu đi qua đi lại, cẩn thận quan sát từng chi tiết trên người Yến Phi Độ.
Từ sợi tóc cho tới móng tay, từ lông mày, mắt, mũi, miệng, thậm chí đến cằm, thỏ con cũng bắt Yến Phi Độ ngẩng lên để xem cho rõ!
Chờ khi cổ và ngực đều bị thỏ con vỗ nhẹ bằng móng, dù là người mặt dày như Yến Phi Độ, lúc này cũng không nhịn được ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy? Cứ nhìn mãi như vậy ta cũng thấy ngại rồi đó."
Thỏ con còn định chui luôn vào áo xem tiếp, ngẩng đầu nói: "Vậy người phải mạnh mẽ lên chứ!"
Yến Phi Độ: ...mạnh mẽ cái phần nào cơ?
Hắn mỉm cười, đưa hai ngón tay ra nhéo nhéo má tròn tròn của thỏ con.
"Vậy, ngươi đang tìm cái gì nào?"
Hàn Giang Tuyết cười nói: "Ta đang xem xem tiên nhân có chỗ nào thay đổi không!"
Yến Phi Độ suy nghĩ một chút, từ lúc rời Đào Hoa Lạc đến nay cũng chỉ vài tháng, chắc không thay đổi nhiều.
"Chỉ mấy tháng thôi, chắc là chẳng khác mấy đâu."
Vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777202/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.