Khi đã lên thuyền mây, Yến Phi Độ mới biết mình còn có cả phân thân số hai và số ba.
Số hai là Hàn Giang Tuyết dùng gối và y phục của Yến Phi Độ để làm thành "Yến Phi Độ đơn giản", còn số ba là búp bê thỏ đen do Tống Ngưng Thanh may tặng cho Hàn Giang Tuyết.
"...Thì ra ngươi nghĩ về ta thế này."
Sau khi nghe Hàn Giang Tuyết giải thích, Yến Phi Độ nhất thời lại thấy có chút chua xót.
Quả nhiên không nên rời khỏi Đào Hoa Lạc, để Hàn Giang Tuyết phải nhớ nhung đến vậy.
Khi thuyền mây cất cánh, Triệu Túc Lam vừa định bước qua nói chuyện, đã nghe Yến Phi Độ bất ngờ mở miệng: "Chúng ta bao giờ thành thân đây?"
Triệu Túc Lam vốn định đi qua lập tức xoay người, bay về phía bên kia thuyền mây.
Chết mất, sao không báo trước khi nói mấy lời kiểu này! Chuyện thế này, càng ít người biết càng tốt chứ!?
Nếu lúc ấy Yến Phi Độ bị cự tuyệt ngay tại chỗ, có khi còn giữ được chút thể diện để sống tiếp trên đời.
Thỏ con nghe vậy, thật không ngờ chỉ là giải thích chuyện búp bê một chút, thế mà Yến Phi Độ đã vòng vo kéo sang chuyện thành thân rồi!
"Dù sao ban đêm ngươi không có ta bên cạnh cũng không ngủ được mà."
Yến Phi Độ với dáng vẻ "băng thanh ngọc khiết", vậy mà mặt không đổi sắc buông ra lời ngang tàng như thế.
Cả người Hàn Giang Tuyết lập tức nổ tung như một nhúm bồ công anh, sau đó cứ như bị lệch nhịp, lặp đi lặp lại: "Ngài sao lại nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777203/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.