Ánh nắng đầu tiên của buổi sớm dừng lại nơi giữa trán thỏ con, vừa chạm đến, y lập tức lồm cồm bò dậy.
Yến Phi Độ không ở bên cạnh, vì còn một số việc của Thiên Ngoại Vân Hải cần xử lý nốt.
Những kẻ như thế rốt cuộc còn muốn làm gì, còn giấu diếm phàm trần điều chi, đều phải xử lý cho rõ ràng từng việc một.
Sau khi các tiên sư của Thiên Ngoại Vân Hải bị xử trí, vẫn có người hiếu kỳ hỏi: Nguyệt Vô Tận nay đã đi đâu?
Yến Phi Độ chỉ cười khẽ: "Tiên sư đến cuối cùng đã đại ngộ, quyết tâm dùng thân mình phong ấn nửa cái xác trùng kia. Người ta nói lãng tử quay đầu quý hơn vàng, chúng ta nào thể làm kẻ kéo chân sau của vị tiên sư ấy. Tất nhiên phải để người ấy viên mãn kiếp này mới phải."
Lời này vừa dứt, quả nhiên không ai hỏi thêm nữa.
Đến khi mưu đồ của Thiên Ngoại Vân Hải bại lộ khắp Tu Chân giới, những môn phái từng đưa bọn họ hạ giới cũng bị chửi rủa đến chó má không bằng.
Ngẫm lại thì, chuyện Thiên Ngoại Vân Hải kỳ thực từ lâu đã có dấu hiệu. Trước kia cũng từng có vài lần phong ấn bị phá vỡ, mọi người vẫn tưởng là phong ấn xưa cũ quá lâu mà mòn đi, nào ngờ trong số đó có bao nhiêu là do Thiên Ngoại Vân Hải ra tay?
Thế là các môn phái đều phải cử người đi khắp thiên địa bao la, từng phong ấn một đều phải gia cố lại. Còn đám người Thiên Ngoại Vân Hải thì bị đưa lên Thần Giới Liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tho-tho-phai-lam-dai-kiem-tien/2777226/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.