Chú Hà và Trần Kỳ đã đưa Hạ Minh Dịch trở về ngay trước khi bữa tiệc tối bắt đầu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn luôn nghiêm nghị của Hạ Minh Dịch lúc này lại tràn đầy phấn khích, ngay cả vẻ mặt của Trần Kỳ cũng tự tin hơn nhiều so với lúc đi, chỉ có chú Hà vẫn giữ vẻ mặt như cũ.
Bữa tiệc tối sắp bắt đầu, Hà Băng Băng dẫn Hạ Nhạc và Hạ Minh Dịch đến bàn của họ. Hạ Nhạc biết chỗ ngồi bên trên thường dành cho những người thân lớn tuổi của cô dâu chú rể nên cô liên tục từ chối. Nhưng Hà Băng Băng không cho phép, nhất định bắt Hạ Nhạc ngồi ở bàn đó, em ấy còn dặn ngày mai cô cũng phải ngồi bàn này.
Bàn này đã ngồi gần hết chỗ, hầu hết đều là họ hàng thân thiết của cô dâu chú rể.
Sau khi Hạ Nhạc và Hạ Minh Dịch ngồi vào chỗ, hai người nhìn nhau, đều cảm thấy không thoải mái.
Trước khi món ăn được dọn ra, Hạ Nhạc nhỏ giọng hỏi: “Cháu chơi vui không?”
Hạ Minh Dịch gật đầu, nói với vẻ nghiêm túc: “Sau này cháu cũng muốn trở thành quân nhân.”
“Có hoài bão đấy.” Hạ Nhạc nhận xét.
“Bảo vệ tổ quốc là lý tưởng cơ bản của người bình thường, không phải là hoài bão.” Hạ Minh Dịch trả lời với vẻ chững chạc.
“Ồ.” Hạ Nhạc cảm thấy hơi lạ lùng.
Những lời này thực sự do một đứa trẻ tám tuổi nói ra sao?
Trong thời gian cô không ở nhà, ông bà đã dạy cho bọn trẻ những gì vậy?
Một Hạ Minh Chân còn nhỏ đã quyết tâm trở thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thoi-thanh-nien-cua-ong-noi-toi/528610/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.