Thấm thoát, mùa thu chính thức ghé thăm thành phố.
Tiết trời se lạnh khiến con sâu lười trong Lâm Nhã trỗi dậy mãnh liệt, không muốn ra ngoài chút nào.
Đã bốn ngày kể từ khi vụ việc Đường Hạo bị bắt cóc diễn ra, cô nghỉ việc ở công ty, cũng không liên lạc cho anh.
Đường Hạo cảm thấy nhức đầu, mấy lần đến tận nhà tìm cô nhưng luôn bị khóa cửa nhốt bên ngoài.
Tự làm tự chịu, không ai có thể giúp đỡ anh.
Điền Tiểu Cương biết được chuyện xảy ra ngày hôm đó liền giơ ngón tay cái lên với anh:
“Sếp hay lắm! Nhưng mà lần này anh có hơi quá đáng đó.
Đem tính mạng ra đùa giỡn như vậy...!ây da… giận cũng đúng.”
Jade nhún vai bày tỏ: “Chuyện không liên quan đến tôi.”
Công ty vắng bóng thư ký Lâm, Đường Hạo thì lúc nào cũng mặt mũi hậm hực, ai không biết còn tưởng mùa này anh làm ăn thua lỗ nặng nề.
Làm cấp dưới của một ông sếp như thế thật không dễ chịu gì, trước kia yêu đương ra sao nào bọn họ không quản, nhưng bây giờ sếp có thể yêu đương lành mạnh một chút không chứ? Giận dỗi với thư ký Lâm thì liên quan gì đến họ mà họ phải tăng ca? Đả đảo sếp! Không công bằng!
Cho dù nhân viên có than vãn thế nào thì chuyện cũng đã rồi, thay vì ai oán trong lòng, tập trung tìm cách giúp sếp xin lỗi người yêu còn thiết thực hơn.
Họ đâu biết rằng, Lâm Nhã giận thì ít, xấu hổ thì nhiều.
Mỗi lần nghĩ đến mấy câu nói mà cô lỡ miệng nói với người đàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-ky-toan-nang-cua-duong-tong/2028641/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.