Trước giờ, Triển Chiêu luôn dậy lúc 6 giờ rưỡi, ngồi trên giường khoảng 15 phút, xuống giường đánh răng rửa mặt. 7 giờ ăn sáng, 7 giờ rưỡi đọc báo. Đúng 8 giờ ra khỏi nhà. Chỉ có hôm nay, không giống mọi hôm.
‘Két’ Một âm thanh xé không khí tuyệt đối chói tai vang lên, chấn động khiến tai Triển Chiêu ẩn ẩn đau. Nhìn nhìn đồng hồ, 7 giờ 50 phút, vẫn còn sớm.
“Này, Triển tiểu tử, tỉnh ngủ chưa đó?” Lớn tiếng như vậy, cậu ta đã quên thời nay phòng nào cũng có chuông cửa sao?
Không cần gấp gáp, chỉnh lại cà vạt, mang giày vào, cầm lấy túi hồ sơ khi nãy đặt bên cạnh lên. Lại nhìn đồng hồ, tốt, đúng 8 giờ.
“Bàn tẩu (chị béo),tôi đi đây.”
Mở cửa, không bất ngờ khi thấy kẻ đó toàn thân trắng toát, mặt đầy vẻ không kiên nhẫn.
“Cậu thật lề mề còn hơn mấy cô tiểu thư, Bội Bội trước giờ không khi nào để tôi chờ.”
Xem ra tên nhóc này là bị Bội Bội nuông chiều thành thói, trong từ điển hoàn toàn không có 2 chữ “nhượng bộ”.
Nhưng mà, nghi hoặc nhìn khoảng trống sau lưng Bạch Ngọc Đường, Triển Chiêu đầy bụng hồ nghi, “Xe cậu đâu?”
Vốn đang làm bộ mặt phẫn nộ, nghe xong câu này Bạch Ngọc Đường ngay lập tức thay đổi thành vẻ mặt giảo hoạt, khiến Triển Chiêu sinh ra dự cảm bất hảo.
“Tada, chính là nó.”
Hiên ngang đứng giữa đường là một vật thể có cấu tạo như một chiếc xe mô tô, rất oách, toàn thân đen bóng.
“Cái này, cái này là cái gì?” kẻ luôn tự nhận đầu óc nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-mieu-toai-hon/2522798/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.