3. Thêm vào chuyện Đào Cúc luôn nói xấu sau lưng ta, đám nha hoàn, bà tử trong phủ đều nghĩ rằng ta là kẻ hẹp hòi, t h a m l a m ăn bớt tiền thưởng. Giờ đây, ta bắt quả tang Đào Cúc ngay tại trận. Ta cười lạnh lùng nói: “Nếu các ngươi cảm thấy bất bình, vậy cứ tìm quản sự sổ sách trong vương phủ, hoặc đến gặp Thẩm ma ma bên cạnh Dư trắc phi, để mọi người rõ ràng về hướng đi của số bạc.” Ta đưa mắt quan sát từng người một. Những người hầu kẻ hạ này vẫn là những người quen thuộc từ kiếp trước, không thay đổi gì, ta đều hiểu rõ tính cách từng người. Họ không phạm sai lầm lớn, dù có xem thường sau lưng ta, nhưng chưa từng hại ta. Cùng lắm là sau khi vào trong cung, mỗi người đều tự tìm con đường riêng. Ta bảo họ: “Các ngươi cùng ta đi đòi lại bổng lộc và tiền thưởng.” Theo quy định trong phủ, viện của ta gồm hai nha hoàn, một bà tử, một tiểu tư, thêm cả Đào Cúc, tổng cộng là năm phần thưởng. Đào Cúc t r ừ n g to mắt, vẻ không tin nổi khi thấy ta dám đ ố i đ ầ u với Thẩm ma ma, thậm chí còn muốn cùng nha hoàn, bà tử đứng lên đòi công bằng. Ngón tay Đào Cúc run rẩy chỉ vào ta: “Ngươi... ngươi mất trí rồi à?” “Dư trắc phi là đích tỷ của ngươi, trong vương phủ là trắc phi danh chính ngôn thuận, còn ngươi chỉ là một thiếp thất, sao lại d á
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-nu-nang-ay-muon-tranh-sung/2166316/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.