Nàng cứu phu nhân Thiên Mộc sơn trang ngủ say hai mươi năm.
“Ngươi là vị thần y kia.”
“Không sai.”
Vân Thiên Vũ thu hồi Thanh Mộc bài, nhìn Mộc Thanh Nhiêu nói: “Bây giờ ngươi tin ta có thể chữa trị cho hắn chưa?”
Mộc Thanh Nhiêu cắn răng: “Được rồi, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?”
“Ta muốn liên thủ với ngươi, hai người chúng ta liên thủ tiêu diệt Lăng Vân tông.”
“Được.”
Lần này Mộc Thanh Nhiêu đồng ý ngay lập tức, bởi vì tận trong xương tủy bà ta đã sớm muốn tiêu diệt hết Lăng Vân tông.
Lăng Vân tông chính là sủng lao tù, là địa ngục, là hang ổ của nữ nhân rắn rết kia.
Hết lần này đến lần khác nữ nhân kia còn đường hoàng nói với các nàng là những đệ tử này không được tiếp cận nam nhân, cả đời không yêu nam nhân.
Nhưng chính lão bà đó thì sao, cả ngày luyện cái gì mà Thái Dương Bổ Âm thần công, chuyên gây tai ương cho các thiếu niên.
Nếu là lúc trước, bà ta sẽ không quan tâm, nhưng từ sau khi sinh Tuyết Nhi, bà ta đã thương cảm cho những thiếu niên kia.
Nghĩ đến những thiếu nên kia cũng có cha mẹ, cũng hoài thai mười tháng mới sinh con, lại bị lão bà bà sát hại, cha mẹ của những người đó sẽ đau lòng biết chừng nào.
Trong mắt Mộc Thanh Nhiêu lóe lên sự thù hận.
Bà ta muốn thoát khỏi đây, đồng thời bà ta phải cứu con trai của mình.
Nếu không con trai bà ta sẽ bị lão bà kia sát hại.
Trong mắt Mộc Thanh Nhiêu ngập tràn căm hận, nhanh chóng mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/994508/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.