Khương Bình và Cảnh Ái Quốc nói chuyện một lúc, đưa mắt tìm xung quanh lại chẳng thấy Trần Nhất Lan đâu.
Hai người tìm nhân viên xin một tờ danh sách, thấy ghi bơi hỗn hợp 400m bắt đầu vào lúc 9:30.
Dù sao cũng chỉ là một giải đấu nhỏ cấp thành phố, các hạng mục bơi không nhiều, cả hai nhìn lướt qua danh sách, đa phần đều là tuyển thủ cấp thành phố, hai người họ không lo lắng về thứ hạng của Trần Nhất Lan nhưng Cảnh Ái Quốc lại hơi lo cho thành tích của cậu, thầy phải tốn biết bao công sức mới thuyết phục được Khương Bình tới xem mà.
Thành tích của Trần Nhất Lan là 4 phút 17, lúc đầu cậu đặt mục tiêu là 4 phút 15, kết quả hôm ấy Trần Nhất Lan lại gọi điện bảo muốn thử 4 phút 13.
Giọng điệu của cậu rất thoải mái, 4 phút 15 không vui, bảo phải tiến bộ hẳn bốn giây.
Thực ra Cảnh Ái Quốc rất lo — Thầy biết mấy ngày nay Trần Nhất Lan đã tập luyện khắc khổ cỡ nào, nhưng chuyện nâng cao thành tích được hay không thì khó mà nói.
Thầy cũng muốn khiến Khương Bình thay đổi cái nhìn, lần thi đấu này là một trong số ít cơ hội như thế.
“Thằng nhóc Trần Nhất Lan lại chạy đâu mất rồi…”
Cảnh Ái Quốc tìm một vòng vẫn không thấy.
Trần Nhất Lan đi đâu ư?
800m nữ bắt đầu, Ôn Sơ Nịnh đứng ngoài đường chạy cổ vũ cho Thư Khả Bội, đường chạy nhựa 400m, một nhóm tám người.
Thư Khả Bội giành được hạng Ba.
Ôn Sơ Nịnh cầm một chai nước đứng chỗ vạch đích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-khong-ten-manh-ngu-nguyet/2842099/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.