Ôn Sơ Nịnh chỉ ở Hoài Xuyên một tuần, dù sao cũng là đi theo công ty nên không có dư thời gian rảnh. Trong ngày cuối cùng, có vài đồng nghiệp nữ muốn ngắm cảnh đêm ở Hoài Xuyên, nghe nói Ôn Sơ Nịnh tốt nghiệp ở Ngoại ngữ Hoài Xuyên nên cả nhóm cứ nằng nặc kéo cô đi cùng.
Bữa tối ăn ở ngoài, chọn một quán cá nướng, trong lúc ăn cả nhóm có gọi thêm trà sữa và đồ uống, Ôn Sơ Nịnh lại thấy hơi ngộp nên chủ động ra ngoài lấy.
Chỗ họ đang ngồi thuộc một khu thương mại, hơi vòng vèo nên Ôn Sơ Nịnh đành men ra đường lớn.
“Anh đang ở đâu vậy? Tôi đứng ngay chỗ ngân hàng Trung Quốc đây.” Ôn Sơ Nịnh cầm điện thoại nhìn ra đường lớn, chỉ thấy có vài anh shipper đang đứng ven đường.
“Xin lỗi nhé, tôi đang chờ đèn đỏ, giờ mới thấy tôi đi nhầm đường rồi… Cô đợi tôi thêm năm phút nữa là tới ngay ạ!” Anh shipper cuống quýt nói.
“Không sao, vậy tôi đứng ở chỗ ngân hàng này đợi anh nhé, chú ý an toàn.”
“Vâng!”
Ôn Sơ Nịnh cúp điện thoại, đứng đợi bên lề đường.
Ở đây là trung tâm thành phố Hoài Xuyên, gần vài trường đại học, xung quanh có nhiều hàng quán ăn vặt. Ôn Sơ Nịnh quay đầu lại nhìn thoáng qua, ánh mắt dừng lại ở cửa một quán nướng.
Ông chủ đang cười hớn hở bưng đồ ăn ra, giờ đang là giờ cao điểm tối, cả vỉa hè cũng bày thêm bàn ghế.
Ôn Sơ Nịnh vừa nhìn đã nhận ra ông chủ ấy — Là ông chủ quán nướng trên núi năm ấy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-khong-ten-manh-ngu-nguyet/2842136/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.