Thật ra Chu Tuyển Dương chưa từng yêu, chỉ là từng trải qua một mối tình thất bại nên phần nào có tâm lý “chim sợ cành cong”.
Kết thúc một mối quan hệ kéo dài ba bốn năm thật sự không dễ để bước ra. Thêm vào đó, công việc bận rộn, lúc ấy lại còn phải chăm sóc Ôn Sơ Nịnh đang học trung học, anh ta thật sự không còn bao nhiêu tâm trí để đặt vào chuyện yêu đương.
Sau này, khi Ôn Sơ Nịnh lên đại học ở Hoài Xuyên, bạn bè quanh anh ta cũng lần lượt kết hôn. Tình yêu và hôn nhân trong thời đại này đến rồi đi quá nhanh, anh ta tận mắt chứng kiến mấy người bạn thân yêu rồi cưới, cưới rồi ly hôn, tan tác rối ren.
Thế là chứng sợ yêu của Chu Tuyển Dương lại tái phát, dù bị gia đình giục giã chuyện cưới xin, anh ta vẫn dửng dưng như không.
Sau này có bạn bè hỏi, sao lại trở thành người theo chủ nghĩa không kết hôn?
Thật ra lý do cũng khá đơn giản, di chứng của tình cũ, những lần chứng kiến thất bại trong hôn nhân của bạn bè, thậm chí là của chị gái, thêm vào đó là vì công việc và sở thích khiến anh ta chẳng còn kỳ vọng quá nhiều vào tình cảm.
Nhưng có người hỏi lại, vậy là không muốn kết hôn hay là không muốn yêu?
Chu Tuyển Dương phát hiện ra mình thỉnh thoảng vẫn có chút mong chờ nhưng dường như cũng chẳng đến mức tha thiết lắm.
Tóm lại — Là chưa gặp được người phù hợp, chưa gặp được người khiến mình rung động.
Trước khi gặp được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-khong-ten-manh-ngu-nguyet/2842172/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.