Chương 157: Lời nói dối Ăn sủi cảo xong, bụng Tần Tranh căng đến khó chịu, cũng chẳng về bệnh viện. Thật ra cô cũng không muốn về lắm. Tần Tranh nhớ Vân An từng nói với cô rằng, cảnh đêm ở Trường Hồ thật ra không tệ, cũng có nhiều nơi hay ho để chơi. Vân An còn nói, ở Trường Hồ có một con đường cực kỳ, cực kỳ dài, bên cạnh con đường đó là một dòng sông nối với một cái hồ rất lớn, vì vậy thành phố này mới có tên là Trường Hồ. Lúc đó cô nghe xong liền hứng chí, bảo Vân An chụp hình cho xem. Vân An nói, mình tạm thời không đi được, đợi lần sau cậu qua, mình dẫn cậu đi xem. Lúc ấy cô đã rất vui, cũng ao ước về khung cảnh cùng nhau đến đó. Không ngờ rằng, bây giờ lại là cô một mình đến đây. Con đường này tên là Vĩnh Ninh, chỉ rộng bằng hai con hẻm, xe cộ không thể lưu thông. Hai bên đường toàn là những người bán hàng rong, người đông nghịt, chen chúc đến mức nước chảy không lọt. Tần Tranh đứng ở đầu đường nhìn vào trong, người đông quá, cô bèn chọn đi xuống ven sông phía dưới. Trời nóng, người ở ven sông cũng không ít, có người đi dạo, có người tay xách đồ ăn thức uống, vừa đi vừa trò chuyện với bạn bè, mặt mày ngập tràn nét vui vẻ và hân hoan. Tần Tranh bị ảnh hưởng, cũng cong cong mặt mày. Tần Tranh đi thẳng về phía trước, mặt sông lấp lánh ánh nước, cô men theo lan can, đi rất chậm. Ước chừng mười phút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2914052/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.