Chương 158: Tâm Nguyện Vân Thụy nhìn gương mặt tươi cười của Tần Tranh, nghe lời trêu chọc của con bé, trong một thoáng cô nghi ngờ mình đã nghe nhầm. Cô rất giỏi nói dối sao? Cô đã tạo cho Tần Tranh ấn tượng như vậy từ khi nào? Vân Thụy hỏi: "Dì ư?" Tần Tranh mỉm cười: "Con đùa với dì thôi mà, sao dì lại tưởng thật thế." Nghe giọng Tần Tranh vẫn như thường ngày, thái độ thì bình tĩnh, trong lòng Vân Thụy vẫn luôn cảm thấy kỳ quặc. Cô nói: "Tranh Tranh, chuyện của Vân An, dì biết trong lòng con không dễ chịu, nếu con có bất cứ điều gì muốn nói, con đều có thể nói với dì, hoặc là nói với dì Mạc." Trong lòng cô. Mối quan hệ của Mạc Tang Du và Tần Tranh, thân thiết hơn nhiều so với mối quan hệ của cô và Tần Tranh. Tần Tranh lắc đầu: "Con không có gì muốn nói cả." Vân Thụy hỏi: "Đối với Vân An, con cũng không có gì muốn nói sao?" Tần Tranh nghĩ một lát rồi nói: "Nếu thật sự có cơ hội gặp lại, con sẽ chúc mừng cậu ấy." Vân Thụy không hiểu: "Chúc mừng con bé?" Bây giờ Vân An vẫn còn nằm trong bệnh viện, vừa mới qua khỏi giai đoạn nguy kịch, chúc mừng cái gì chứ? Tần Tranh không giải thích, chỉ cười cười. Cô sẽ chúc mừng Vân An, kiếp này Vân An đã bảo vệ được Vân Kính Thư, không giẫm lại vết xe đổ. Cô cũng hy vọng, mình sẽ không giẫm lại vết xe đổ nữa. Vân Thụy thấy Tần Tranh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2914053/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.