Chương 161: Nhớ cậu ấy Tần Tranh đến Thượng Kinh vào đầu tháng 8. Lúc cô nói với Tần Quế Lan là mình sẽ qua đó trước, Tần Quế Lan cũng không nói là không được, bà chỉ thu dọn vali cho cô rồi nói: "Đến nơi thì gọi điện cho mẹ." Tần Tranh ôm lấy bà, nói: "Mẹ, mẹ không lo cho con chút nào sao ạ?" "Lo chứ." Tần Quế Lan nói: "Nhưng không phải con nói bên đó có bạn con ở đó sao?" "Dạ, là Diệp Dư." Tần Tranh nói: "Mẹ cũng từng gặp rồi, là cô bạn đã đến nhà mình ở một đêm ấy ạ." Tần Quế Lan gật đầu: "Mẹ biết, mẹ nghe nói con bé giờ đi hát rồi." "Dạ, lần này con đi sớm là để cổ vũ cho cậu ấy!" Tần Tranh nói xong liền ôm cổ bà, nói: "Mẹ, con sẽ nhớ mẹ lắm." Tần Quế Lan cười bất đắc dĩ: "Còn nhớ mẹ nữa à, sang đấy rồi là mải chơi quên trời quên đất luôn cho xem." Tần Tranh ôm càng chặt hơn: "Sao lại thế được chứ, con sẽ gọi cho mẹ mỗi ngày luôn." Tần Quế Lan kéo tay cô xuống: "Mẹ phát phiền vì con rồi đây." Miệng bà nói phiền, nhưng vẫn sắp xếp hành lý đầy đủ cho Tần Tranh. Tần Tranh mang theo hai cái túi, còn rất nhiều đồ đạc Tần Quế Lan nói đợi đến ngày khai giảng, bà sẽ đích thân mang qua hoặc gửi qua cho cô. Tần Tranh hôn Tần Quế Lan một cái chụt, nói: "Mẹ, tối nay chúng ta ngủ chung nha mẹ." Tần Quế Lan chê cô phiền, đuổi cô về phòng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2914056/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.