Chương 192: Nghỉ ngơi Tần Tranh có chút hối hận vì tối qua không về nhà. Cô nên về mới phải. Về rồi thì sẽ không phải ở trong cảnh dầu sôi lửa bỏng này. Cô cũng không hề biết, hóa ra giới hạn của con người có thể đột phá. Mỗi lần cô tưởng mình không chịu nổi nữa, Vân An lại dùng hành động nói cho cô biết. Vẫn có thể tiếp nhận. Đúng là điên rồi. Tần Tranh thấy trời đất quay cuồng không biết bao nhiêu lần, cô giống như con cá mắc cạn trên bãi cát, dù giãy giụa thế nào cũng chỉ quanh quẩn trong vòng xoáy. Vân An còn rất chu đáo bưng cho cô một ly nước ấm. Tần Tranh làm dịu cổ họng xong liền mắng Vân An, càng mắng giọng càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn là tiếng r*n r*. Nàng kéo Tần Tranh vào giữa giường, lo cô bị lạnh nên còn cẩn thận đắp chăn cho, chỉ là bản thân nàng ở trong chăn lại chẳng hề ngoan ngoãn. Tần Tranh cảm thấy, lòng ham học hỏi của nàng dường như là một cái hố không đáy. Sao nàng không mệt chút nào vậy? Vân An thò đầu ra khỏi chăn, gương mặt bị hầm đến nỗi ửng hồng, đôi mắt nhìn Tần Tranh rất sáng. Nàng hỏi cô: "Thoải mái không?" Tần Tranh gật đầu, rất nhanh đáp lại: "Thoải mái." Mấy lần đầu cô cứng miệng nói không thoải mái, Vân An liền vin vào cớ là lần đầu nên còn thiếu kinh nghiệm, còn hứa rằng làm thêm vài lần, có kinh nghiệm rồi thì sẽ thấy dễ chịu. Cô không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2914087/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.