Chương 196: Vào Tần Tranh cảm thấy Vân An càng lúc càng bạo dạn. Lúc trước ở bên ngoài, chỉ nắm tay mà Vân An còn hết sức cẩn thận, bây giờ thì lại trực tiếp ăn kem của cô, ôm cô, hiện tại còn hôn cô nữa chứ! Cô chọc vào má Vân An, làn da nàng lõm vào một chút, da thịt trắng nõn ửng đỏ. Vân An kéo tay cô xuống: "Sao thế?" Tần Tranh nói: "Cho cậu nhớ lâu, vẫn còn đang ở bên ngoài đó." "Bên ngoài thì sao chứ?" Vân An nói: "Ở bên ngoài thì mình không được hôn cậu à?" Tần Tranh khó hiểu: "Sao bây giờ cậu lại như vậy." Vân An nhìn cô, hỏi: "Cậu không thích sao?" Tần Tranh nín thinh. Vân An nói: "Mình chỉ nhớ tới hồi trước thôi." Tần Tranh: "Hồi trước?" Vân An nói: "Ừm, hồi trước chỉ có thể nhìn cậu nhưng không thể chạm vào cậu. Cậu có biết lúc đó mình thích nhất là gì không?" Tần Tranh đối diện với Vân An, thấy hình ảnh phản chiếu nho nhỏ trong đáy mắt nàng: "Là gì?" Vân An nói: "Ngày mưa." Nàng cúi đầu: "Mình biết những lúc trời mưa, cậu nhất định đang nhớ mình." Tần Tranh "chậc" một tiếng: "Tự luyến, mình mới không có—" "Nhưng mình nhớ cậu." Vân An ngắt lời cô: "Mình nhìn cậu, mình vẫn luôn nhớ cậu, muốn nói chuyện với cậu, muốn nghe cậu gọi tên mình, muốn nắm tay cậu, muốn ôm cậu, muốn hôn. Tranh Tranh, mình thật sự rất nhớ rất nhớ cậu." Dù cho lúc ấy, ngày nào nàng cũng ở bên Tần Tranh, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-ngu-suong/2914091/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.