Dịch: Cải Trắng Ánh đèn mờ mờ trong phòng khiến bầu không khí thêm phần ái muội, trên sofa có hai người đang quấn lấy nhau, hương sữa tắm đôi bên quện lại. Cẩn thận lắng nghe còn nghe được cả tiếng nước lách tách nhè nhẹ, âm thanh gì đó như tiếng cọ xát nhớp nháp. Đó là tiếng của đầu lưỡi chạm vào “cô bé”. Lăng Hạc đang nằm, tay ôm lấy mông cô, khi đó Lộc Chi gần như là ngồi trên mặt anh. Môi anh đối diện với cửa mình của cô, vươn lưỡi ra sức lấy lòng. Đầu lưỡi anh vừa mềm vừa ướt, điệu nghệ “càn quét” bên trong huyệt nhỏ. Anh hiểu cơ thể cô rõ như lòng bàn tay, biết tường tận điểm nhạy cảm của cô nằm ở đâu nên cứ nhằm vào chỗ đó mà nhấn, liên tục như thế khiến Lộc Chi r3n rỉ không ngừng. “A ha… thoải mái quá… Lăng Hạc…” Cô ngửa đầu nhăn mày, nét mặt không rõ đang sung sướng hay đau khổ, tay không tự chủ được mà nắm lấy tóc Lăng Hạc, cuối cùng l3n đỉnh ngay khi anh mới chỉ dùng miệng. Nước trong cơ thể cô trào hết vào miệng Lăng Hạc. Cô cúi đầu, hơi nhích người ra sau một xíu, thấy rõ hành động nuốt xuống của anh. Sau đó, cô lại lui hẳn về, ngồi lên cơ bụng Lăng Hạc, kiệt sức ngả người vào lòng anh. Lăng Hạc ôm lấy cô, cũng không động đậy. Hai người một trên một dưới, cứ như thế giữ khoảng cách thân mật khăng khít. “Thế, ID của anh có phải do gõ sai mà thành không?” Cô vẫn canh cánh chuyện này. Lăng Hạc vuốt v e tóc cô.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-tinh-toi-tu-vi-sao/2733430/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.