Khương Hồng Sinh chưa từng uống loại này, dưới ánh đèn bãi đậu xe nhìn kỹ nhãn chai: “Cái gì đây?”
“Trà giải rượu, thế nào?”
Một giọng nói quen thuộc vang lên. Khương Hồng Sinh và Bùi Sâm cùng ngẩng đầu, cửa ghế phụ bị kéo ra, người bên ngoài khom lưng, nửa người nghiêng vào trong. Dưới ánh đèn sáng rực của bãi đậu xe, khuôn mặt của Khương Thanh Diễn hiện ra rõ ràng.
Ánh mắt Bùi Sâm chợt tối lại, Khương Thanh Diễn cười, chớp mắt với hắn: “Em mang từ Lạc Ba về đấy.”
“Sao con lại quay về rồi?” Khương Hồng Sinh ngạc nhiên nhìn anh, rồi chợt nhớ ra hôm nay là sinh nhật của Bùi Sâm, lập tức hiểu ra: “Thằng nhóc thúi, về mà không nói tiếng nào, còn thông đồng với chú Triệu để giấu ba với Bùi Sâm chứ gì.”
Việc này hồi còn trẻ ông cũng làm không ít lần, nên hiểu rất rõ tâm tư của đám thanh niên, nhớ nhung, vương vấn nhau, chỉ một phút không gặp cũng dài như cả tiếng đồng hồ.
“Không có mà.” Khương Thanh Diễn không có ý định lên xe, nhìn Khương Hồng Sinh: “Làm phiền ba chuyển lên ghế trước được không ạ?”
Khương Hồng Sinh hừ mạnh một tiếng, mở cửa xe bước xuống, rồi ngồi vào ghế phụ.
Khác với Lạc Ba, ban đêm ở Dương Châu náo nhiệt vô cùng, ánh đèn từ hai bên đường của trung tâm thương mại và cao ốc văn phòng chiếu vào trong xe. Cảm xúc trong lòng Bùi Sâm cuộn trào khó kìm nén, hắn đưa tay nắm lấy tay Khương Thanh Diễn.
Có quá nhiều lời chất chứa trong *****, càng nhiều hơn nữa là những cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thu-xem-moc-chi-huong-bac/2787445/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.