Trần Sinh cùng Nhã Yến - hai kẻ đã tru diệt Thượng gia, cho Vô Phong uống một chén thuốc không rõ lai lịch, bọn chúng còn kiến tạo cho hắn một hồi ức hoàn toàn khác so với sự thật, thu nhận hắn làm thuộc hạ, sau đó còn giả vờ làm một gia đình với Vô Tình.
Tuy Vô Phong không rõ vì sao máu của muội muội có thể khiến hắn nhớ lại sự việc trong quá khứ nhưng hắn đã từng nghe muội muội tâm sự rằng Trần Sinh có nói với nàng "Nàng có thân phận vô cùng cao quý, có sứ mệnh của riêng nàng.".
Trần Sinh cũng đã từng không ít lần căn dặn Vô Phong: "Tuyệt đối không được động tình với Vô Tình, ngươi căn bản không thể nào cũng sẽ không bao giờ có thể xứng với xuất thân của nàng. Nếu ta phát hiện ngươi có ý đồ khác thường với nàng, thì ta nhất định sẽ lấy mạng ngươi.".
Vô Phong bất ngờ tỉnh lại bật người ngồi dậy, đôi mắt mở to trừng trừng nhìn xa xăm trong màn đêm vô cùng khủng bố dọa người. Nắm chặt nắm đấm mạnh mẽ giáng xuống nền đất toàn những hòn đỏ lởm chởm nhọn hoắc sắc bén tức thì máu tươi trào ra, nhưng nỗi đau thể xác này không thấm vào đâu so với mối thù diệt môn của hắn cả.
Hơi thở Vô Phong ban đầu còn dồn dập rồi từ từ trở lại bình thường, bình ổn lại tâm trạng hắn đứng dậy từ tốn đi trở về "nơi đó". Vừa đi được vài bước, Vô Phong giơ bàn tay đỏ thẫm những máu đưa lên khóe môi, chiếc lưỡi hồng nhạt của hắn khẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-huyet-huyet-toc/2496855/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.