Quá nửa đêm mới trở lại Cảnh Uyển, Thẩm Quân mò mẫm vào nhà thay giày.
Hắn cố gắng không phát ra tiếng động mà đi qua hành lang, chân trái mới đặt lên bậc cầu thang, một thanh âm nghiêm khắc đã vang lên:
“Còn biết đường về?” Ba Thẩm ẩn trong bóng tối, không giận tự uy nói.
Cùng lúc Thẩm Quân quay người lại, đèn trong phòng đồng thời sáng lên, ánh đèn sáng trưng càng khắc hoạ rõ nét vẻ mặt âm u của ba Thẩm, hắn cung kính đi tới ngồi xuống bên ghế sofa, “Ba.”
Ba Thẩm không trả lời, nước trong tách trà bởi vì chờ đợi mà đã mất đi độ ấm vốn có, ông nhấp một ngụm rồi đặt xuống, cũng không nhìn về phía Thẩm Quân, “Đi làm gì về?”
Thẩm Quân ngồi ngay ngắn, “Ăn tối với bạn học.”
“Ăn cái gì mà muộn như vậy mới xong?”
Hắn cúi đầu đáp: “Ăn tối xong, bọn con lại đi hát…” Một chữ cuối cùng nói xong, cả người hắn cũng run lên, Thẩm Quân bất ngờ ăn một cái tát vào mặt, khoé miệng cũng rỉ máu.
Có thể nhìn ra Thẩm Trường Thanh thật sự đã giận điên người.
“Ba hỏi lại một lần nữa, con đi làm gì về?”
“Hẹn hò.”
Ba Thẩm giật giật mi mắt, “Với ai? Ở đâu? Làm cái gì?”
Hắn quay đầu lại, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh: “Với Hình Kính Dương, ở khách sạn, làm…”
Ba Thẩm lại vung một bạt tai tới.
Nghiêm Á Như nghiêng ngả lao từ trên lầu xuống, bà chạy đến trước mặt Thẩm Quân, ngón tay chạm nhẹ lên mặt hắn, không nhìn thì thôi, nhìn rồi nước mắt lại rơi lã chã,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuan-tuy/1764287/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.