Song Thần Côn bao gồm Ngân Côn bên tay phải và Thiết Côn bên tay trái Bất U, có hai cán cầm, chu vi đường ống côn bằng cổ tay trông như cái chày giã gạo cỡ lớn.
Ngân Côn màu trắng được làm từ bạch thiết, Thiết Côn màu đen làm từ hắc thiết, cả hai đều có cân nặng phi thường, một thanh cần hai người khiêng, cũng nhờ Bất U là dạng đặc biệt to lớn.
Sự xuất hiện của hai loại binh khí này phải kể đến thời Tây Sơn.
Ngân Côn do danh tướng Võ Đình Tú sử dụng, côn pháp như sấm chớp.
Thiết Côn của danh tướng Đặng Xuân Phong, thế đánh tựa thái sơn.
Hai thứ này hợp lại thành một, bổ trợ khuyết điểm cho nhau, nghiễm nhiên trở thành Song Thần Côn, một trong ngũ đại binh khí tổ truyền.
Không biết tại sao Thụ Thần ôm nó ở đây, Bất U cũng biết chút cơ giới múa côn, lại được Thụ Thần bồi sức, có thể quay trở lại hiện trường.
Sắc trời đã đen kịt một màu, Hoàng Vân càng đánh càng không biết mệt, trong khi đó Lý An Đăng vấn vương nhiều vết tích trên người.
Đột nhiên Hoàng Vân rống lên, cuồng phong nổi dậy, xung quanh mị ảnh đen đúa bao vây tám hướng.
Lý An Đăng tự cảm giác bản thân nặng nề chậm lại, vội châm một cây đèn dầu đặt bên dưới chân.
Đèn dầu này hắn đã sử dụng từ khi còn nhỏ, đặt trên pháp đàn, đến khi lên đây hắn vẫn mang theo.
Thoạt nhìn cũng không có gì đặt biệt, đế cao hơn một chú, tim đèn to.
Đèn dầu tiện hơn nến ở chỗ cháy lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuat-si-hang-ma/1258417/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.