Chương 17 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Buổi xem phim tài liệu quý giá về lịch sử đang chiếu, cả phòng học không bật đèn, phần lớn học sinh ngồi bên trong đều không chú ý xem phim mà đồng loạt cúi đầu nhìn điện thoại, ánh sáng phát ra từ màn hình chiếu lên khuôn mặt, nhìn rất đáng sợ. Giáo viên ngồi trên bục giảng còn không thèm ngẩng đầu lên, cứ gõ bàn phím liên tục, còn bận hơn cả học sinh. Đồng Tự xem mà muốn ngủ gật, đoạn phim không có âm thanh gì, tiếng gõ bàn phím của thầy nghe rất dễ ru ngủ, bên cạnh cậu có một người đang ngủ say sưa. Cậu quay đầu nhìn Lục Vọng đang gục đầu trên bàn ngủ, ánh sáng mờ ảo chiếu lên khuôn mặt nghiêng của đối phương, làm cho đường nét sâu sắc ấy thêm phần bí ẩn. Lư Thanh Sơn thấy Tô Đạt và Lâm Hiểu Hiểu trò chuyện không mấy liền mạch, cũng cảm thấy khá chán, lấy điện thoại ra nhắn tin cho người nhà. Tô Đạt đang trò chuyện thì lặng lẽ rời qua cửa sau, không nói đi đâu. Đồng Tự tưởng cậu ta đi vệ sinh, ai ngờ đến khi tan học cũng không thấy về. Mọi người trong lớp đều đã tan, Đồng Tự lay Lục Vọng đang ngủ bên cạnh: “Này, trời sáng rồi, dậy đi!” Hàng lông mi dày cử động nhẹ, giọt mồ hôi mịn trên trán dưới ánh đèn bật lên sáng lấp lánh, Lục Vọng từ từ mở mắt, nhìn quanh lớp học trống trải, máy chiếu đã tắt, màn chiếu cũng được cuộn lại, giờ trong phòng chỉ còn ba người trong phòng ký túc của họ chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tap-sinh-phap-y-pham-pham-er/2921263/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.