Chương 35 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan [Chuyển buồn thành vui, dẫn đến thập phương Tịnh Thổ] Vương Nhạc nhìn mười in đậm trên Word rồi hỏi Ngô Chí: “Đã là sách anh viết, vậy anh nói xem, mười chữ này có ý nghĩa gì?” Ngô Chí mỉm cười: “Mười chữ này là nguồn cảm hứng khi tôi sáng tác hình đồ đằng. Gương mặt đang khóc nếu nhìn ngược lại thì thực ra là một gương mặt đang cười. Thế giới này xảy ra rất nhiều chuyện đau khổ, nhưng nếu chúng ta thay đổi góc nhìn, thì có thể đạt được sự siêu thoát. ‘Chuyển buồn thành vui’ chính là siêu năng lực mà ta tự ban cho bản thân… ‘thập phương Tịnh Thổ’ là thế giới hoàn mỹ trong Đạo giáo, nhưng thế giới này vốn không tồn tại nơi như thế, chỉ có chính mình mới có thể cứu lấy mình.” Đang bị nhốt trong văn phòng đội trưởng để xem thẩm vấn trực tiếp, Đồng Tự tìm một tờ giấy, cậu lần lượt viết mười chữ đó lên giấy: [Chuyển buồn thành vui, dẫn đến thập phương Tịnh Thổ] Lục Vọng ngồi cạnh Đồng Tự, liếc nhìn mười chữ viết hành khải mềm mại, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó. Anh cầm một cây bút khác lên, viết vài nhóm từ lên giấy: [Kim cương] [Đồng hồ] [Giày thọ] [Tất chân] Anh viết lần lượt các từ khóa theo thứ tự phát hiện các phần thi thể. Viết xong, dường như anh phát hiện ra điều gì, lại thay các cụm từ này thành các chữ cái viết hoa: [ZS] [SB] [SX] [SW] Không khó để nhận ra rằng trong mỗi cụm đều có một chữ “S”, thế là anh dùng bút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuc-tap-sinh-phap-y-pham-pham-er/2921281/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.