Chương 94: Thầy bói xem voi . * Ôn Tễ vừa mới rút đầu ra khỏi cổ áo váy, như thể thay bộ đồ này gian nan đến nhường nào, hơi còn chưa kịp thở đều thì đã bị một luồng hơi nóng như thiêu đốt ập thẳng vào mặt. Lưỡi và môi của Trương Sơ Việt đều đã được nước rửa qua, mát lạnh, vừa chạm vào hơi nóng trên người cô liền phát ra một tiếng “xèo” nhỏ, từng giọt nước nhảy nhót điên cuồng, bốc hơi, rồi cuối cùng tỏa thành một màn sương mỏng. Ôn Tễ trong làn sương ấy khẽ bật lên tiếng rên, là âm thanh cô đã bao năm chưa từng nghe lại. Khoang miệng bị lưỡi anh khuấy đảo mãnh liệt, một tay cô bị anh kéo đặt lên vai mình, chiếc áo khoác ban nãy còn phủ trên người cô giờ trong lúc vặn vẹo đã trượt xuống, đổ ụp xuống dưới sàn ghế sofa. Trương Sơ Việt chiếm trọn toàn bộ khoảng trống phía sau xe. Anh quá lớn. Đột nhiên, cơn gió dữ dội rút khỏi môi cô, như nghe thấy một tiếng “bộp” nhẹ, giống như nút bấc bị rút ra khỏi miệng chai rượu champagne, từ bên trong trào lên vô số bọt rượu ngọt ngào. Ôn Tễ chính là chai champagne kia, nơi từng làn khí tràn trề va đập hỗn loạn. Giờ phút này cô nghiêng nghiêng tựa vào bên ghế, anh đang nhìn cô. Trong khoang xe mờ tối chỉ còn tiếng thở dồn dập, bị nụ hôn bất ngờ ban nãy làm rối loạn. Cô muốn co chân lại, nhường chỗ để anh ngồi xuống, nhưng bàn tay to lớn kia lại nắm lấy cổ chân cô, duỗi thẳng đặt lên sofa. Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuo-moi-lam-chong-thuong-quan-thuong-hoa/2842431/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.