Đêm giao thừa, đợt không khí lạnh tràn về, Giang Châu đột ngột hạ nhiệt.
Buổi trưa, Yến Vũ về nhà, thấy những vũng nước đọng ở chỗ trũng trong khu Phường Thu Dương đã đóng băng. Mấy hôm nay trời xấu, trên dây phơi quần áo treo phơi không nhiều, nhưng lại thấy không ít túi lưới treo củ cải phơi khô và cá muối; máu cá đông lại thành những sợi băng dài, đung đưa giữa không trung.
Trên đường về nhà, bếp nhà này tỏa ra mùi thơm của món khoai tây hầm móng giò, cửa sổ nhà kia vang lên tiếng bố mẹ mắng con. Ở con ngõ bên cạnh, hàng xóm lại cãi nhau om sòm. Lũ trẻ tan học đạp xe vun vút lướt qua bên cạnh.
Về Giang Châu hơn ba tháng, Yến Vũ dần dần cũng quen với sự ồn ào và hỗn loạn của Phường Thu Dương.
Vừa bước vào nhà mình, anh đã ngửi thấy mùi canh cá. Ra đến cửa bếp, máy hút mùi kêu ù ù, trên bếp đang ninh một nồi canh cá vàng nấu với cần tây, Yến Hồi Nam đeo tạp dề, đang thái đậu phụ.
Thấy con trai về, ông nói: "Hôm nay có người ở quê mang cá lên bán đi ngang qua cửa hàng, bố nhìn là biết cá vàng này bắt ở ruộng, mua về hầm canh cho con uống. Lại đây nếm thử xem vừa miệng chưa."
Yến Vũ đặt hộp đàn tỳ bà xuống, đi tới múc nửa muỗng canh, thổi rồi nếm thử, vị ấm nóng, tươi ngon.
"Có cần cho thêm muối không?"
"Vừa rồi."
"Đậu phụ chưa cho, phải thêm chút muối." – Yến Hồi Nam trút đậu phụ từ dao vào nồi, bỏ thêm chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thuy-tinh-cuu-nguyet-hi/2883046/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.