Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Ta chắc chắn.
- Ha ha ha, người si nói mộng!
- Căn bản không có khả năng!
............
......
Đám học sinh Cự Lộc thư viện không tin nói lao nhao.
- A?
Mạnh Dung Dung nhướng mày, hình như cảm giác được điều gì.
Mạnh Dung Dung bỗng đứng dậy, hành lễ với Mạnh Dung Dung, nói:
- Mạnh cô nương, xin thành toàn!
Mạnh Dung Dung cơ mặt co giật, nàng nhìn không thấu Diêm Xuyên, làm sao hắn tự tin như vậy? Thành toàn?
Mạnh Dung Dung trầm giọng nói:
- Sau khi đánh cờ, nếu Dịch Phong nguyện theo chúng ta thì ngươi...
Diêm Xuyên tự tin cười nói:
- Ta vỗ tay vui vẻ đưa tiễn!
Mạnh Dung Dung quái dị nhìn Diêm Xuyên.
Mạnh Dung Dung gật đầu, nói:
- Chỉ cần ngươi không dùng thủ đoạn thấp hèn thì ta đồng ý với ngươi.
Mạnh Dung Dung tràn ngập tự tin. Cự Lộc thư viện là thiên đường của trí giá, là loại người như Dịch Phong hướng tới, lão đã già, sao có thể từ bỏ?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Diêm Xuyên làm việc tự nhiên là đường đường chính chính!
Diêm Xuyên nói xong mang theo Lưu Cẩn ra khỏi lương đình.
Một người tiến lên, quái dị nói:
- Đại tiểu thư, chắc tiểu tử này bị bệnh điên? Chuyện đó làm sao xảy ra?
- Đúng vậy. Ta thừa nhận tiểu tử này chơi cờ giỏi, nhưng ở thư viện ta có khối người giỏi hơn hắn, Dịch Phong không thể nào vì một bàn cờ mà ánh mắt thiển cận không chịu theo chúng ta đi.
......
...
Đám người chỉ trích Diêm Xuyên, Mạnh Dung Dung thì thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tien-quoc-dai-de/1382571/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.