Chương 19: Cậu không muốn tỉnh dậy nữa đâu
Đợt sau ấy, tranh thủ lúc rỗi Ân Thuật sẽ dẫn Lệ Sơ ra ngoài đi dạo, khi thì xuống khu hồ nhân tạo dưới tầng, khi thì sang công viên, thi thoảng cũng tới nhà hàng ăn bữa cơm. Song anh vẫn trông chặt, không cho Lệ Sơ cơ hội tiếp xúc với người ngoài.
Mỗi tuần Ân Thuật để Lệ Sơ gọi video về cho người nhà một lần, anh ngồi ngay bên cạnh ôm vai Lệ Sơ rất thân thiết, trông hệt cặp bạn đời âu yếm. Thời gian gọi thường vào buổi tối, đèn phòng khách mờ mờ, người nhà không thể nhìn ra điểm bất thường.
Mánh khóe tương tự cũng được áp dụng với mẹ Ân. Ân Thuật ngồi sát sàn sạt với Lệ Sơ, trò chuyện dăm ba câu lặt vặt cùng mẹ Ân. Thực ra mẹ Ân từng nghi ngờ bởi dẫu sao bệnh viện không hề xa, hồi trước Lệ Sơ rất chịu khó ghé thăm mà giờ bỗng dưng không đến nữa, chỉ liên lạc qua điện thoại, đúng là hơi lạ lùng.
Nhưng Ân Thuật bảo gần đây việc học của Lệ Sơ khá nặng, không dành ra được thời gian, cứ giải thích loanh quanh vậy rồi cũng qua.
Bệnh tình mẹ Ân chưa tiến triển nhiều, phải ra nước ngoài điều trị một giai đoạn, trước khi đi mẹ Ân muốn gặp Lệ Sơ một buổi, Ân Thuật lưỡng lự tái hồi, sau vẫn tìm cớ lấy lệ là thôi. Anh không thể đảm bảo Lệ Sơ sẽ không nói gì với mẹ Ân, không thể đảm bảo liệu mẹ Ân có nhìn ra được mối quan hệ của anh và Lệ Sơ đã đến bước đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieng-vong-co-ay-vua-di-vua-hat/2918460/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.