Vết thương xử lí một chút liền ổn, cũng không nặng lắm. Tiết Dương và Hiểu Tinh Trần cũng vui vẻ hòa thuận mà qua hết mấy ngày.
Thời gian trôi thật nhanh, mặt trời mọc rồi lặn, đêm cứ đến rồi đi, trăng mỗi lúc một tròn hơn. Tiết Dương đè trên người Hiểu Tinh Trần, tay nhẹ vuốt ve từng tấc da thịt y, cuối cùng dừng lại bên gò má đỏ ửng. Hiểu Tinh Trần thở hổn hển, mệt đến không còn sức nói một câu hoàn chỉnh. Động tác dưới thân Tiết Dương tạm ngừng, giọng trầm khàn, ánh mắt dường như lóe lên tia lo lắng nho nhỏ, lại bị lửa dục quá lớn át đi. Hắn thì thầm:
- Đạo trưởng, ngày mai ngươi phải đến phía Nam tộc rồi... Ba ngày không nhìn thấy ngươi, ta làm sao mà an lòng?
Bộ dáng Hiểu Tinh Trần lúc này cực kỳ xấu hổ, nhưng mà...có chút thỏa mãn vui sướng... Hắn tại thời điểm hai người hoan ái nói mấy lời tình cảm như vậy, thật không có chút sức kháng cự nào. Hiểu Tinh Trần cố gắng nâng tay cao lên chút, mò mẫm muốn sờ sờ mặt Tiết Dương, nhưng cuối cùng lại dừng ở trước ngực hắn, cảm nhận tiếng nhịp tim đập... Hơi gấp gáp, hơi hỗn loạn. Y nâng khóe môi, giọng nhè nhẹ kích tình:
- Ba ngày qua nhanh thôi, không cần lo lắng...
Dừng một lúc, Hiểu Tinh Trần thấp giọng:
- Dù có chuyện gì xảy ra, ta cũng nhất định không rời khỏi ngươi nữa...
Tiết Dương hơi nhếch khóe môi, cúi người cắn xuống cằm Hiểu Tinh Trần.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tiet-hieu-lieu-khuoc-ky-vang/1787458/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.