Edit: Min
Beta: Mini
"Con thỏ."
Sự trầm tư của cô được một tiếng gọi dịu dàng kia của anh cắt ngang, cô ngẩng đầu.
"Dạ?"
"Anh ngồi đây?" Lục Xuyên chỉ vị trí bên cạnh cô: "Có được không?"
Sở Sở gật đầu, buồn bã nói: "Đây là nhà anh, muốn ngồi đâu cũng được mà."
Lục Xuyên cười khẽ một tiếng, đứng dậy đi đến bên cạnh Sở Sở ngồi xuống.
Sô pha bên cạnh thừa nhận trọng lượng của anh mà lõm xuống. Hai người đã rất lâu rồi không ngồi gần sát như vậy, lúc này ngồi chung với nhau, cô lập tức cảm nhận được nhiệt lượng từ cơ thể của anh, gần trong gang tấc.
Nhịp tim của cô không tự chủ được mà đập nhanh như chớp, gương mặt đỏ bừng nóng cháy.
"Con thỏ."
"Vâng?"
"Anh có thể..."
Lúc hỏi thăm, tay của anh đã đưa qua, mắt thấy tay sắp rơi xuống mu bàn tay của Sở Sở.
Cô chăm chú nắm chặt mép váy của mình, sắc mặt ửng đỏ không thôi, ngay khoảnh khắc cô sắp sửa nói "có thể", cửa nhà vang lên mấy tiếng "rầm rầm rầm", Kiều Sâm lớn giọng kêu lên: "Lục Xuyên! Tôi tới đón Kiều Kiều!"
Lục Xuyên nhắm mắt lại, tay cuộn thành nắm đấm, trong lòng thầm mắng một tiếng, đứng dậy đi mở cửa cho Kiều Sâm.
"Sao mà lúc nào cậu cũng nhằm ngay lúc này..."
"Sao?" Thấy bộ mặt khó chịu của Lục Xuyên, Kiều Sâm rất mơ hồ không rõ, nhìn vào trong phòng rồi xông đến ngồi cạnh Sở Sở nói: "Về nhà thôi."
Sở Sở vội vàng đứng lên, đi đến cửa đổi giày cho mình xong, lưu luyến không rời nhìn thoáng qua Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-kha-ai-tan-hoc-dung-di/488825/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.