Buổi chiều Bộ Hành đi dạo ở cổ trấn, tới buổi tối, mọi nhà đều giăng đèn kết hoa, tiếng trống vang lên cùng với âm nhạc, cả trai lẫn gái đều đi qua con hẻm bằng đá.
Cô ăn xong một loạt đặc sản nổi tiếng của địa phương, càng muộn càng có nhiều người đi dạo hơn, cô cũng hòa vào dòng người đi dạo để mua một ít đồ thủ công dễ thương chuẩn bị năm sau đi làm tặng cho đồng nghiệp.
Cô đi dạo đến mỏi chân mới quay lại chỗ ở. Ngồi im trên ghế trúc, lấy di động ra xem. WeChat liên tiếp nhận được lời chúc năm mới, Tưởng Dung nhắc nhở cô đang nợ cô ấy một bữa cơm, hẹn năm sau cô ấy về nước sẽ tụ tập một bữa.
Không có tin nhắn nào từ Chu Mộ Tu.
Cô ngồi im một lúc rồi đi tắm.
Khi tắm xong ra tới giường, đã thấy di động hết pin bị tắt nguồn liền cắm sạc, tắt đèn ngủ.
Ngày mùng một năm mới, cô cho mình ngủ thoải mái đến lúc nào thì ngủ.
Khi tỉnh dậy, khởi động lại điện thoại phát hiện anh ấy đêm qua đã gọi rất nhiều cuộc, WeChat cũng có mấy chục tin nhắn.
Hỏi cô đang ở đâu.
Cô mặc kệ tin nhắn, cô mang theo chiếc túi nhỏ, đi ra ngoài. Hôm nay cô ăn thử cháo trắng rau xào ở trong trấn, gọi xe đến điểm ngày hôm nay.
Núi tuyết Thạch Phượng ở độ cao năm nghìn mét so với mặt nước biển. Nếu tới Thanh Hồ, như thế nào cũng phải cố gắng đi đến núi tuyết nổi tiếng nhất này.
Ở dưới chân núi cô mua hai bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-phu-ba/2113106/chuong-30-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.