Tuệ Nương nhìn thứ đó, trợn tròn mắt.
Trong mắt Ngụy Thạch lóe lên một tia bối rối.
"Tuệ Nương... đừng, đừng nhìn..."
Hắn có chút luống cuống dùng quần áo che lại, nhưng Tuệ Nương cũng không còn là tiểu cô nương nữa, lúc này cũng đã phản ứng kịp, nhìn lại đôi mắt của Ngụy Thạch, dường như nàng đã hiểu ra điều gì đó.
"Chàng rốt cuộc bị làm sao vậy! Chàng nói thật cho ta xem! Chàng không nói ta sẽ giận đấy!" Tuệ Nương đột nhiên nhào vào lòng hắn, hai người đứng cạnh giường, chân Ngụy Thạch còn mềm nhũn, cú nhào này, lập tức đẩy Ngụy Thạch ngã xuống giường, Tuệ Nương đè lên trên.
Ngụy Thạch cứng đờ cả ngươi, đột nhiên cảm thấy dòng m.á.u đã tê liệt bấy lâu lại bắt đầu lưu thông.
Toàn thân lành lạnh như ngọc, khiến cơ thể đã nóng bỏng và tê dại của hắn cuối cùng cũng được xoa dịu đôi chút, Ngụy Thạch rên khẽ trong cổ họng.
"Chàng sao vậy, ta đi gọi đại phu cho chàng!"
Tuệ Nương ôm lấy mặt hắn, lo lắng nói.
Và khoảnh khắc tiếp theo, Ngụy Thạch đột nhiên ôm lấy eo nàng, đổi khách thành chủ, trời đất quay cuồng.
Ngụy Thạch nhìn nàng chăm chăm, bộ dạng của hắn lúc này có chút đáng sợ, Tuệ Nương rụt rè một chút.
Mà lúc này, âm thanh của Nghiên Đài cũng từ bên ngoài vọng vào: "Ca ca... Tuệ tỷ tỷ? Canh gừng xong rồi..."
Cả hai đều cứng đờ, sự xúc động trong mắt Ngụy Thạch dịu đi đôi chút.
Tuệ Nương vội vàng nói: "Nghiên Đài! Đệ cứ đặt lên bàn đá bên ngoài là được rồi, đệ về ngủ đi!"
Nghiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-qua-phu-va-chang-tho-da-cuc-mich/2751187/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.