🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cung Hà nói: "Gia chủ phụ trách sự vụ thế tục, tu vi cao nhất cũng chỉ đến Dung Hồn cảnh thôi."

Các thế gia đều như vậy, mức này đã là đủ.

Ngay cả trưởng lão nội môn của những tông môn hàng đầu cũng chỉ ở Dung Hồn cảnh.

Tu vi càng cao, mỗi lần đột phá là một lần trải qua lôi kiếp.

Những người tu hành đến cảnh giới này phần lớn đều đắm chìm trong tu luyện, cho dù là hiểm nguy khi đột phá hay đại hạn không thể nghịch chuyển đều khiến họ hao tổn tâm trí. Nếu không phải chuyện trọng đại, họ sẽ không dễ dàng rời khỏi nơi bế quan.

Giữa đám vệ binh trong thành, một vị tướng lĩnh cưỡi bạch mã lao ra từ hàng ngũ, tiến vào đống phế tích của khu vườn.

"Nên chừa lại một con đường sống, Thượng Quan công tử."

Tướng lĩnh lên tiếng khuyên nhủ.

Biến cố xảy ra quá nhanh, Thượng Quan gia vốn đang khí thế áp đảo, vậy mà chỉ trong chớp mắt đã tổn thất quá nửa nhân lực.

Vị tướng này sớm đã biết cần phải cẩn trọng khi đối diện với Thượng Quan Dã, nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta cảm thấy đau đầu đến vậy.

Đây là người mà hắn ta có thể ứng phó được sao?

Mông Nghiệp thản nhiên đáp: "Mạc tướng quân, ta không làm hại dân thường."

Nhân cơ hội này, tu tiên giả vừa rồi lên tiếng vội vàng lấy ra một tấm bùa dịch chuyển quý giá, không màng đến việc tiếp tục dây dưa, lập tức kích hoạt.

Hắn ta quay về báo tin rồi.

Những người còn lại nhìn nhau không biết phải làm sao.

Thượng Quan Phùng dẫn theo rất nhiều tu tiên giả đến đây, đó cũng là toàn bộ lực lượng chiến đấu mà gia tộc có thể điều động ngay lập tức.

Giờ lão ta đã chết, không ai có thể chỉ huy nữa.

Những người có mặt chẳng ai muốn đi tìm cái chết.

Muốn báo thù cho Đại trưởng lão?

Không thực tế chút nào.

Ngay cả Đại trưởng lão còn bị g.i.ế.c dễ dàng, bọn họ thì có cơ hội gì đây?

Giờ đây, điều duy nhất họ nghĩ đến là rút lui.

Giữ được núi xanh, không lo thiếu củi đốt.

...

Trong phủ Thượng Quan gia, gia nô vẫn còn đó, nhưng tu tiên giả thì chẳng còn lại bao nhiêu.

Có vẻ như nơi này sắp trở thành một tòa nhà trống rỗng.

"Đã điều tra rõ chưa? Rốt cuộc là kẻ nào đang giở trò ma quái?"

Một gã nam nhân trung niên ngồi uy nghiêm trên chủ vị trong đại sảnh rộng lớn, phía dưới có mấy người đang quỳ.

Thuộc hạ cúi đầu, giọng run rẩy: "Chính là hắn, hoàn toàn chính xác, gia chủ! Ngoài hắn ra, không ai dám dùng cái tên đó để khiêu khích gia tộc ta."

Thượng Quan Lĩnh đột nhiên nổi giận: "Ngươi đang nói với ta người c.h.ế.t có thể sống lại sao? Cho dù có người c.h.ế.t đi rồi sống lại, ngươi cũng phải tìm ra cho ta là ai đang giở trò! Ai dám để hắn sống? Ai dám?"

Không ai hiểu rõ hơn lão ta - chuyện Thượng Quan Dã tu luyện cấm thuật rồi phản bội gia tộc, tất cả chỉ là cái cớ.

Thu Vũ Miên Miên

Sự thật là, Thượng Quan Dã đã hoàn toàn c.h.ế.t từ mười năm trước.

May mắn thay, Đại trưởng lão Thượng Quan Phùng đã đến Phụng Châu.

Lão ta dẫn theo nhiều người như vậy, dù cho Thượng Quan Dã thực sự sống lại, chẳng lẽ cả gia tộc Thượng Quan lại không g.i.ế.c nổi một tên Đan Tu đã bị phế kiếm pháp?

Nhưng ngay lúc này, một người đột nhiên lao vào từ cửa, loạng choạng suýt ngã.

Những người trong sảnh chưa kịp trách cứ hắn ta vô lễ thì mặt mày người tu tiên giả kia đã tái mét, giọng nghẹn ngào: "Sát thần! Gia chủ! Đó là một sát thần!"

Thượng Quan Lĩnh cau mày: "Ngươi hoảng loạn cái gì? Ngươi nói gì?"

Tu tiên giả kia như thể vẫn còn chưa hết kinh hoàng, quỳ một gối bẩm báo: "Thượng Quan Dã... hắn g.i.ế.c Đại trưởng lão rồi! Hắn là một Kiếm Tu, cường đại đến mức như quái vật!"

"Hắn có thể g.i.ế.c tất cả mọi người! Tất cả mọi người!"

"Hắn g.i.ế.c cường giả Dung Hồn cảnh chỉ bằng một tia kiếm khí, bọn ta hoàn toàn không thể chống đỡ..."

Đôi mắt Thượng Quan Lĩnh mở to từng chút một, quai hàm cứng lại, lão ta nghiến răng nói chậm rãi: "Ngươi... đang nói nhảm gì vậy?"

Lấy tu vi của Đại trưởng lão, bị một luồng kiếm khí g.i.ế.c ngay lập tức?

Rốt cuộc là kẻ nào đang giả thần giả quỷ?

Chỉ trong chớp mắt, Thượng Quan Lĩnh đã hiểu ra - cho dù đối phương là ai, hiện tại cũng không phải là kẻ mà lão ta có thể đối phó.

Lúc này, người tu tiên giả vừa truyền tin bỗng cúi đầu thấp giọng: "Gia chủ... Thượng Quan Dã nói... hắn muốn gặp ngài..."

Cả đại sảnh rơi vào tĩnh lặng.

Thượng Quan Lĩnh chợt nhận ra, câu nói này lại được thốt ra dưới danh nghĩa của một người đã chết, khiến lòng lão ta lạnh lẽo đến tận đáy.

"Ngươi cũng muốn giúp hắn giả thần giả quỷ sao?"

Lão ta vung tay, một luồng linh lực hất tung tên tu tiên giả kia ra khỏi đại sảnh.

Bên trong sảnh đường, tất cả thuộc hạ đều cúi đầu, không ai dám thở mạnh.

Thượng Quan Lĩnh hất tay áo, sắc mặt âm trầm rời đi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.