Tô Chước giải thích: "Kiếm Linh dạy ạ."
Chuyện Nhật Nguyệt kiếm có Kiếm Linh, các sư huynh của nàng đều biết.
Mỗi lần đứng trước mặt sư phụ, Tiểu Kiếm đều im thin thít nên Tô Chước cũng chưa từng nghĩ đến chuyện nhắc đến nó.
Nhưng bây giờ Nhật Nguyệt kiếm đang nằm trong tay sư phụ.
Thu Vũ Miên Miên
Vậy mà Tiểu Kiếm lại dám lên tiếng trước mặt sư phụ.
Hơn nữa, nó còn gào thét thảm thiết: "Trời ơi... trời ơi! Tô Chước, mau lấy ta về! Mau lên!"
"Để người khác dễ dàng cầm kiếm của mình vậy mà ngươi thấy hợp lý đấy ư?"
Tô Chước thành thật đáp: "Đó là sư phụ ta mà, cũng hợp lý đấy chứ."
Chẳng lẽ nàng còn dám ngăn cản hay sao?
Tiểu Kiếm: "..."
Tô Chước lén liếc nhìn sắc mặt sư phụ.
Tiểu Kiếm cuống cuồng kêu cứu: "Cứu mạng! Hắn sẽ không ném ta vào Kiếm Phong đấy chứ?"
Nó muốn khóc mà ngặt nỗi không có nước mắt.
Nó biết rằng tự tiện dạy Phong Ma ấn cho một đệ tử nhỏ tuổi là vi phạm quy định của thần tông.
Nhưng tình thế cấp bách, quyền biến mà hành xử, hoàn toàn có thể thông cảm.
Chẳng lẽ lại có người thù dai với một thanh kiếm sao?
Ai ngờ thật sự có!
Nhật Nguyệt kiếm có thể chịu được uy áp của Lâm Hư cảnh, nhưng Tiểu Kiếm chỉ lo Lạc Thương Sơn sẽ tìm cách lôi Kiếm Linh ra rồi vứt đi.
Đó có còn là chuyện mà người làm không?
Tô Chước không biết trong lòng Tiểu Kiếm đang diễn một vở kịch lớn, nàng bình tĩnh an ủi: "Không sao, ta sẽ bảo vệ ngươi."
Sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/2770319/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.