Diêu Hỉ đỡ Thái Hậu nương nương, vất vả lắm mới thoát khỏi đám đông ra bên ngoài trà lâu, nàng không nhìn thấy xe ngựa của nương nương, phía sau lại có người đang không ngừng tiến tới đây, nàng chỉ có thể đỡ nương nương lên xe ngựa mà nàng đã dùng để xuất cung.
"Nương nương không bị thương ở đâu chứ?" Diêu Hỉ lo lắng mà vén khăn trùm đầu của Thái Hậu nương nương lên.
"Không sao." Vạn Tất đen mặt mà ngồi ở trong kiệu, cố gắng hết sức để kiềm chế lửa giận trong lòng. Đám nha đầu không biết sống chết trong trà lâu kia, đụng phải nàng, dẫm lên nàng, vướng vào người nàng đã đành, nàng ta còn dám ngang nhiên động tay động chân với Diêu Hỉ một cách công khai. Nàng ta coi luật pháp chỉ là đồ trang trí à? Coi nàng đã chết rồi à?
Không được. Không nhịn nổi.
Vạn Tất phẫn nộ quát ra ngoài kiệu: "Người đâu!"
"Có nô tài." Bên ngoài xe ngựa có tiểu thái giám canh gác, chờ đợi Thái Hậu nương nương phân phó bất kỳ lúc nào.
Vạn Tất muốn bảo quan phủ lấy tội danh tụ tập gây sự để bắt tất cả đám điêu dân kia lại, nhưng nghĩ một lát nàng lại nhẫn nhịn xuống. Nha đầu Diêu Hỉ kia còn phải xuất cung kể chuyện, nếu nàng nháo cho chuyện này lớn lên, sau này ai còn dám tới nghe Diêu Hỉ kể chuyện nữa?
"Khởi giá hồi cung!" Vạn Tất bị người ta dẫm lên chân, chân phải của nàng bắt đầu đau, nàng khó chịu đến mức nhíu mày, khẽ rít lên một tiếng.
Lúc nãy nương nương ngã xuống trong đám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thai-giam-cua-yeu-hau/1815526/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.