Triệu Bảo Anh mua một tòa phủ đệ trên phố Vĩnh Phúc, ngay đối diện Khương phủ.
Nói đến Triệu Bảo Anh, vị thái giám Chấp bút Ti Lễ Giám, có lẽ là thái giám duy nhất trong lịch sử Đại Chu và Đại Ung, trải qua hai triều đại, hầu hạ ba vị Hoàng Đế, rồi được ân chuẩn cáo lão hồi hương, an hưởng tuổi già.
Phủ đệ trước đây của ông ấy do Thành Thái Đế ban tặng, đến khi Túc Hòa Đế đăng cơ cũng không thu hồi. Nơi đó gần Hoàng cung, tượng trưng cho vinh quang tột đỉnh của một thái giám Ti Lễ Giám.
Thế nhưng, Triệu Bảo Anh không đưa Như Nương đến đó, mà mua nhà số hai mươi bảy phố Vĩnh Phúc, đối diện Khương phủ. Như vậy, nếu Như Nương muốn tìm Dương Huệ Nương trò chuyện, cũng chỉ cần đi vài bước chân.
Khi rời khỏi cung, Triệu Bảo Anh đã nghĩ rất nhiều về “ngày sau” của hai người.
“Ngày sau” ấy, có lẽ là cùng Như Nương trồng hoa ủ rượu, đẽo gỗ nuôi mèo, thỉnh thoảng trêu đùa cặp long phụng thai của Vệ đại nhân.
Hai người họ long đong nửa đời, thật sự đã bỏ lỡ quá nhiều.
Vất vả lắm ông ấy mới được xuất cung, ngày tháng nhàn hạ, đương nhiên phải cùng Như Nương bù đắp lại hai mươi chín năm đã qua.
Chỉ là Triệu Bảo Anh không ngờ, ông ấy thì nhàn hạ, Như Nương lại bận rộn.
Từ khi mở thêm chi nhánh quán Trạng Nguyên lâu ở phố Trường Thái và Trường An, Dương Huệ Nương đã giao Trạng Nguyên lâu ở phố Thuận Lạc cho Như Nương quản lý, để Như Nương làm đại chưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605293/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.