“Ầm!” Một tiếng sấm vang lên nơi chân trời.
Một tia chớp xé màn đêm đen, mang theo khí thế như vạn quân, tạo thành một vết nứt trên bầu trời.
Tông Khuê nhìn khung cửa sổ bị gió lớn đột ngột thổi đến phát ra tiếng “loảng xoảng”, duỗi khuỷu tay, hạ giọng hỏi Hoắc Giác: “Sao Hoàng thượng ra ngoài lâu thế vẫn chưa về? Không phải nói muốn cùng chúng ta thưởng thức trà Phật từ chùa Đại Tướng Quốc sao? Còn nữa, sao Huệ Dương Trưởng Công chúa lại chọn lúc này để đến chứ?”
Hoắc Giác cúi mắt nhìn chén trà trong tay, chỉ thấy trong nước trà trong suốt có vài lá trà xanh non.
Hắn nâng chén lên uống một ngụm trà, bình thản nói: “Hoàng thượng và Trưởng Công chúa tình cảm huynh muội sâu đậm, có lẽ vẫn đang trò chuyện. Chúng ta là thần tử, kiên nhẫn chờ đợi là được.”
Tông Khuê “chậc” một tiếng.
Tình cảm huynh muội sâu đậm?
Ai mà chẳng biết từ khi vị Phò mã gia của phủ Phụ Quốc Tướng quân qua đời, Trưởng Công chúa chưa từng vào cung.
Trong cung ngoài cung đều có đủ loại đồn đoán.
Có người nói vì Phò mã gia và Trưởng Công chúa có hiềm khích nên Thành Thái Đế không cho Trưởng Công chúa vào cung. Có người nói Trưởng Công chúa xấu hổ trước sự vu khống của Phò mã gia đối với Thành Thái Đế nên tự mình ở nhà sám hối, vì thế mới không vào cung.
Nhưng theo Tông Khuê, dù là đồn đoán nào đi nữa, Trưởng Công chúa vừa vào cung, Thành Thái Đế đã vội vàng ra điện đón tiếp, chứng tỏ huynh muội họ đã hóa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-thanh-mai-cua-thu-phu-dai-nhan/1605382/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.